TienThinhPro.Wap.Sh
Thế Giới Giải Trí Di Động
* Trang Chủ > Truyện kiếm hiệp

Ác thủ tiểu tử

Khỉ đuôi dài [OFF]
Quản trị viên
D View:
p:
- Ta từng thắng qua Hoa Nguyệt Đầu Đà một chiêu!
Đào Văn Kỳ lần nữa không tin vào tai mình, hỏi lại:
- Ngươi nói gì chứ?
Chu Mộng Châu khi ấy lượt kể qua hai lần đấu nhau với Hoa Nguyệt Đầu Đà cho Đào Văn Kỳ nghe.
Đào Văn Kỳ tròn mắt nhìn chăm Chu Mộng Châu chừng như vẫn còn bán tín bán nghi, đột nhiên vứt áo choàng trên đất, tay rút phắt thanh nhuyễn kiếm, hoa lên một vòng nói:
- Vậy thì ta tiếp ngươi vài chiêu xem!
Chu Mộng Châu biết khó thuyết phục đối phương, khi ấy nhướng mày nói:
- Đã vậy thì cũng được. Ta có một pho kiếm phòng thân, ngươi cứ tự nhiên tấn công, xem thử pho kiếm của ta diệu dụng đến chừng nào?
Vừa nói chàng vừa rút thanh trường kiếm ra cầm ở tay chuẩn bị cho đối phương vào chiêu.
Đào Văn Kỳ không nói thêm câu nào, hoa kiếm vào chiêu đâm trúng vai trái Chu Mộng Châu. Chu Mộng Châu lách người, nhấc tay, ra chiêu tợ hồ như chỉ trong nháy mắt. Đào Văn Kỳ là tay kiếm lão luyện, tự nhiên giật mình thầm phục đối phương.
Bấy giờ Đào Văn Kỳ biến chiêu tấn công, thanh nhuyễn kiếm trong tay như con mãnh xà uốn lượn biến hóa khôn lường.
Chu Mộng Châu vừa rồi đã chứng kiến Đào Văn Kỳ thi triển kiếm pháp đấu với Đổng Hằng, cho nên chàng đã ngầm ghi nhớ phân tích chiêu kiếm, cho đến cách hóa giải, nên lúc này ra kiếm đã giở pho hộ thân kiếm pháp mà Thiên Lãng Tử truyền thụ, chung thủy không để cho đối phương vào kiếm biến chiêu Hồi Long Đoạt Châu.
Đào Văn Kỳ ra liên hoàn mười chiêu, mà vẫn không sao lọt qua màn kiếm ảnh của Chu Mộng Châu, càng đánh càng tức, bất giác thanh kiếm trong tay càng phi vũ ra chiêu hung mãnh hơn.
Ngoài hai mươi chiêu thì chẳng còn nhận ra ai với ai, chỉ thấy hai màn kiếm ảnh của Chu Mộng Châu, lại càng tức thêm, bất giác thanh kiếm tỏa sáng, kiếm thép rít lên trong gió nghe đến rợn người.
Mặc dầu là tỷ đấu ấn chứng võ công, nhưng đấu đến lúc say máu thì một chút sơ hở cũng dễ táng mạng. Chu Mộng Châu càng đấu càng nhận ra chỗ uyên thâm trong kiếm pháp của đối phương, khi cương thì uy dũng ào ạt, khi nhu thì mềm mại uyển chuyển như lưu thủy, không luyện thành pho Hộ thân kiếm pháp của Thiên Lãng Tử thì e khó lòng giữ nổi đến lúc này.
Qua chừng ba mươi chiêu, Chu Mộng Châu cảm thấy nếu cứ giữ mãi cho đối phương công thì ngoài trăm chiêu khó lòng khiến đối phương phục, khi ấy vừa khoát kiếm ra liền hai chiêu hộ thân, thuận thế phóng kiếm dụng Đạt Ma kiếm pháp đệ tam thức.
Đào Văn Kỳ đã qua ba mươi chiêu không đánh lọt qua màn kiếm ảnh của Chu Mộng Châu thì lòng càng nôn càng tức, khi ấy vào một chiêu hắn tâm đắc nhất là Cô Kiếm Phi Hồng. Lúc đó nhận thấy kiếm chiêu của Chu Mộng Châu đột biến, không thủ mà công, hắn hơi hoảng vội vàng thâu kiếm, nhưng không còn kịp ...
“Koong” một tiếng cực lớn, tiếp đó kiếm hồng tỏa ra, hồi lâu mới biến mất.
Chu Mộng Châu đứng trầm ổn, kiếm tà ngang người, thần thái uy nghi.
Đào Văn Kỳ ngược lại bị dội lùi mấy bước, mắt sững sờ hết nhìn thanh kiếm gãy trong tay, lại nhìn Chu Mộng Châu như không tin vào mắt mình.
Chu Mộng Châu vừa rồi đã quyết không nhượng Đào Văn Kỳ một chiêu, nên ra chiêu xuất thủ phản công, một chiêu kiếm uy mãnh đã chém gãy đoạn thanh nhuyễn kiếm của Đào Văn Kỳ. Chàng không khỏi ngớ người một lúc mới nói:
- Tiểu đệ nhất thời không cẩn thận, làm gãy kiếm Đào huynh!
Đào Văn Kỳ như sực tỉnh, lắc đầu nói:
- Không, không! Chu huynh quả là cao thủ tuyệt kiếm! Tuyệt kiếm!
Vừa nói hắn vừa vứt nửa thanh kiếm gãy xuống đất, nói tiếp:
- Chu huynh thần dũng, tiểu đệ bội phục vô cùng!
Chu Mộng Châu nghe Đào Văn Kỳ nói thế thì lòng bất an, ngượng ngập nói:
- Đào huynh sao nói thế, tiểu đệ làm hỏng bảo kiếm của Đào huynh, nhất định sau này sẽ bồi thường.
Đào Văn Kỳ lắc đầu nói:
- Chỉ thanh kiếm mọn, nào đáng để Chu huynh bận tâm ...
Nói đến đó Đào Văn Kỳ dừng lại, cười cười tiếp:
- Không phải tiểu đệ mặt dày, nhưng tiểu đệ có luyện vài chiêu ám khí, những tưởng thọ giáo Chu huynh, ấy cũng là để tiểu đệ tâm phục khẩu phục, không biết ý Chu huynh thế nào?
Chu Mộng Châu đối với ám khí, thực dụng Cửu Dao Châu của Bạch Cốt Ma Quân truyền thụ khó lòng ai chống đỡ nổi, nhưng chàng nghĩ không nên lạm dụng đến Cửu Dao Châu, cho nên lúc này nghe Đào Văn Kỳ nói tỷ thí ám khí, nhất thời trì nghi chưa quyết.
Chẳng ngờ Đào Văn Kỳ ngỡ chàng sợ, nên cười nói tiếp:
- Như Chu huynh thấy không tiện, thì ta đổi môn khác vậy?
Chu Mộng Châu nghe vậy thì ngớ người gật đầu nói ngay:
- Thôi được, ta tỷ thí ám khí vậy!
Nhưng chàng liền nghĩ mình với Đào Văn
PREV 1117118 119 120121153 NEXT

Bài Viết Tương Tự

» Ác thủ tiểu tử
» Ỷ thiên đồ long ký (hồi 16 đến hết)
» Ỷ thiên đồ long ký (hồi 1 đến 15)
» Võ lâm u linh ký
» U linh sơn trang
» Càn khôn tuyệt pháp
» Bích huyết kiếm
12»
Mục hay: Tải nhạc dung lượng thấp GDL, Tải Đọc truyện voz, f17, BLOG điện tử, tin học, Đọc truyện ma kinh dị có thật , tải Game đánh bài online miễn phí , Chủ đề mobile , tạo Hình nền chữ lồng, Xem ảnh girl xinh , Ảnh chế hài update, Me hài ola, đọc Truyện tình yêu tiểu thuyết , Cách tán gái, Văn mẫu trung học, Truyện cười tổng hợp , Mạch điện tử, linh kiện .

80s toys - Atari. I still have