n kiếm pháp chỉ có ba mươi sáu chiêu ấy thôi?
Dao Quang gật đầu:
- Đúng vậy! Ta muốn thu nhận tam muội vào Lư Sơn phái nên truyền cho những chiêu kiếm ấy.
Ngọc Thiền bật thốt:
- Chết thực! Vậy thì phụ thân đâu có quyền học Lư Sơn kiếm pháp.
Dao Quang trấn an:
- Không sao ! Đây chỉ là những chiêu ta đã tinh giản để hiền muội dễ rèn luyện. Vả lại, yếu tố quan trọng nhất là pho nội công chi nguyên tâm pháp .
Ngọc Thiền mừng rỡ:
- Đêm nay đại ca phải dạy ngay cho tiểu muội.
Dao Quang vừa gật đầu đã bị Ngọc Thiền hôn lên má. Cô gái tinh quái kia cười khanh khách rồi bỏ chạy . Dao Quang trầm ngâm một lúc, cho gọi Tà Kiếm đến gác cửa. Chàng đóng cửa phòng suốt bảy ngày bảy đêm, cơm bưng nước rót, chỉ ra ngoài để vệ sinh. Sang ngày thứ tám, Dao Quang tìm đến Dũng Kiệt cung kính nói :
- Hài nhi vừa sáng tạo ra một chiêu kiếm, mong phụ thân chỉ dạy thêm.
Chàng rút kiếm múa thật chậm từng bước, Dũng Kiệt hiểu ý con cười ha hả nói :
- Cha học con cũng chẳng sao. Cảm tạ Quang nhi.
Từ đấy, ông cố công rèn luyện chiêu kiếm và đặt tên là Phụ Tử Thâm Tình.
Gần cuối tháng tám, các môn phái và hào kiệt võ lâm lũ lượt kéo đến Giang Tây để dự lễ khai đàn của Toàn Phong bang. Thiệp mời do chim câu của Cái bang chuyển đi nên khách nhận được từ rất sớm. Dù ở tận miền bắc hay cực nam cũng đủ thời gian cho lộ trình . Có cả những vị khách không được mời nhưng vẫn đến để xem mặt Lư Sơn Kỳ Hiệp, dù Dao Quang chỉ giữ một vị trí rất khiêm tốn là khách khanh tổng hộ pháp trong Toàn Phong bang. Lúc đầu Dũng Kiệt rất bất bình khi thấy trưởng tử từ chối ngôi bang chủ. Nhưng chàng nói rõ việc mình là chưởng môn Lư Sơn phái khiến lão phải vui lòng để chàng làm khách khanh tổng hộ pháp. Thần Bút Lực Sĩ vui vẻ nhận chức phó bang chủ. Sưu Mệnh Thần là quân sư. Tà Kiếm, Quỉ Đao và Thập Điện Diêm La đều là hộ pháp, nhưng Mạc Sương kiêm thêm đường chủ Hình Đường, còn Hoắc Thái là đường chủ Kiếm Đường. Trong hơn tháng trời chuẩn bị, Hiên Viên lão gia đã cho qui tụ hai trăm cao thủ hắc đạo trẻ khoẻ, dạy cho họ năm chiêu Toàn Phong Kiếm Pháp. Ngay Tà Kiếm cũng phải học để chỉ huy đám người này. Dao Quang phụ với cha già việc huấn luyện do vậy đám thanh niên kia chẳng hề dám lơ là. Đây là bộ phận tổng đàn còn bên ngoài mấy chục phân đàn, nằm rải rác ở các phủ Giang Tây, Hồ Nam, Quảng Đông, Quảng Tây. Nghĩa là các ổ cường đạo đột nhiên giương cờ Toàn Phong bang, khiến cả bách tính lẫn khách võ lâm phải ngỡ ngàng. Toàn Phong Kiếm chỉ là một vị tổng tiêu đầu tầm thường, danh tiếng còn thua cả Tà Kiếm hoặc Quỉ Đao. Nhưng Dao Quang lại là ân nhân của Lục Phái, Tam Bảo và khá nhiều hào kiệt độc hành vì vậy họ vui vẻ lặn lội đường xa đến dự lễ, lại mang theo những tặng vật quí giá để chúc mừng. Sáng ngày hai mươi bốn tháng tám, quan khách nườm nượp kéo đến Hiên Viên gia trang. Giờ đây, đại môn đã có thêm một bảng son đồ năm chữ Toàn Phong bang tổng đàn, trên nóc cắm ngọn đại kỳ nền xanh, viền trắng. Một mặt thêu ba chữ Toàn Phong bang, mặt kia lồng hai câu: " Tảo tà ma. Phù chính khí". Từ cổng vào đến sân lễ, khách phải đi qua đoạn đường dài mười trượng, hai bên trồng toàn cây hoàng lư đang khoác lớp áo vàng đón thu sang. Trên sân cỏ rộng thênh thang vành râm mát, cạnh đại sảnh là lễ đài và ba trăm bàn tiệc. Khắp nơi thấp thoáng những màu áo xanh da trời viền trắng của bọn đệ tử Toàn Phong bang, kẻ canh gác, người phục vụ cỗ bàn. Thực ra đám tiểu nhị, hầu sáng của hai đại tửu lâu thành Nam Dương đã mặc y phục Toàn Phong bang để làm công việc của mình và tăng thanh thế cho chủ nhà . Hơn nữa. đám ăn cướp trẻ tuổi chỉ quen ăn nhậu chứ hầu hạ ai bao giờ. Đến sớm nhất là bọn đại biểu của Tam Bảo, Lục Phái và đặc biệt là có cả Thiên Sư giáo ở Long Hổ sơn. Toàn Phong Kiếm, Thần Bút Lực Sĩ và Dao Quang đứng ở thềm sảnh đón khách, cũng lễ phục xanh trắng nhưng phân biệt bằng áo choàng, đai lưng và dây buộc tóc. Bang chủ là màu vàng, phó bang chủ là màu bạc, hộ pháp là màu tím nhạt. Gương mặt hồng hào của Hiên Viên Dũng Kiệt giờ đây rạng rỡ như vầng dương mới lộ, ông vô cùng phấn khởi trước sự giá lâm của những phái lớn nhất Trung Nguyên. Ông biết họ đến vì Dao Quang chứ chẳng phải vì mình, nhưng chàng là con ông, là người họ Hiên Viên, như thế là quá đủ. Lúc đầu, Dũng Kiệt nuôi ý định bắt Dao Quang làm bang chủ. Khi chàng từ chối, ông rất thất vọng và liều lĩnh nhận cương vị ấy, dù biết võ công mình còn thua cả Thần Bút Lực Sĩ . Nhưng sau khi luyện xong chiêu tuyệt kiếm Phụ Tử Thâm Tình, uy lực tuyệt luân, Dũng Kiệt rất tự tin. Toàn Phong Kiếm hoan hỉ mời các vị chưởng môn v