Phó Gia Hào đưa Hình Dục vào phòng nơi Hình Khải làm việc. Trong phòng điện thoại reo liên tục, nhân viên trong đó bận tới mức không có thời gian nói chuyện. Hình Dục đứng ở cửa tìm kiếm bóng dáng của Hình Khải.
Phó Gia hào chạy vào phòng, khẽ tiếng hỏi tin tức của Hình Khải. Nghe đồng nghiệp của anh nói, Hình Khải đang tham gia một cuộc họp khẩn cấp, lần động đất đột ngột này, đã gây ra sự chú ý mang tính toàn cầu, cuộc họp này không thể kết thúc sớm được.
Nghe xong, cuối cùng Hình Dục cũng có thể chắc chắn Hình Khải bình an vô sự rồi, đột nhiên cô nhận thấy tay mình vẫn còn đeo găng bệnh viện, trên găng tay dính đầy những vệt máu do xử lú vết thương. Thế là, cô hỏi Phó Gia Hào dùng nhờ phòng tắm, vừa đi vào phòng tắm liền nghe thấy tiếng khóc nho nhỏ nghẹn ngào.
Hình Dục lần theo tiếng khóc rồi gõ cửa, hỏi thăm tình hình của đối phương. Không lâu sau, một nhân viên nữ mở cửa ra, bàn tay cầm di động của cô ấy toàn nước mắt, trông cô ấy thật bơ vơ, đột nhiên, ôm chầm lấy Hình Dục bật khóc nức nở.
Hình Dục loạng choạng hai bước rồi đứng vững, mặc dù không quen nhưng cô gái xa lạ này đã truyền sự bi thương vô tận của mình sang tim cô.
Hình Dục vỗ vỗ vai cô gái, nữ nhân viên đó áp chiếc di động vào tai của Hình Dục, trong ấy vang lên những động thái đang xảy ra của trận động đất. Rõ ràng là, trận động đất vẫn đang diễn ra, số người tử vong từ vài trăm lên đến vài nghìn, và con số kinh hoàng ấy vẫn đang không ngừng tăng cao.
Còn cô gái này lại đến từ vấn Xuyên, cô ấy đã mất liên lạc hoàn toàn với người nhà, nên rơi vào trạng thái khủng hoảng tột độ.
Cũng có thể mới một giây trước, cô ấy vẫn còn nói cười vui vẻ với người thân bạn bè, nhưng chỉ một giây sau, cơn ác mộng đã ập xuống.
Hình Dục đứng ngẩn ra tại chỗ rất lâu…câu chuyện liên quan tới hạnh phúc, ai cũng có thể kể ra một phiên bản không giống nhau. Nhưng chờ đợi mà không biết đối phương còn sống hay đã chết, cảm giác lo lắng thấp thỏm bất an đó, cô lại cảm thấy đồng cảm, mỗi buổi tối khi đi ngủ, mỗi buổi sáng khi tỉnh dậy, đều sợ rằng ngay giây sau sẽ là sự biệt li.
Cô hít một hơi thật sâu, ngay lập tức đưa ra quyết định, rồi cười nói với cô gái đó: Tôi sẽ tham gia đội tình nguyện, muộn nhất là một tuần sau đó sẽ tới Vấn Xuyên. Cô ghi họ tên và địa chỉ của người nhà cho tôi, mặc dù khả năng tìm được không cao, nhưng tôi sẽ cố gắng tìm giúp cô. Đừng khóc, trước khi nhận được thông báo tử vong thì tất cả vẫn còn là ẩn số. Còn sống đương nhiên là tốt, nhưng nếu không may…cô phải hiểu rõ một điều rằng, khóc lóc chẳng giải quyết được vấn đề gì cả. Cô phải kiên định lên, lạc quan lên một chút được không? ”
Cô gái đó khóc nắc không thành tiếng, lúc này mới nhận ra Hình Dục đang mặc quần áo của bác sĩ, cô ta gật gật đầu, nhanh chóng ghi lại tên tuổi và địa chỉ của người nhà đưa cho Hình Dục, nhưng cô ta chưa kịp cúi người để cảm ơn cô, thì đột nhiên thấy phó cục trưởng Hình đi vào phòng tắm nữ.
“Ai cho phép em tham gia đội tình nguyện viên? Em còn sợ anh chưa đủ mệt, muốn anh lo lắng tới chết đúng không? ”ánh mắt Hình Khải tràn đầy phẫn nộ, anh hoàn toàn quên mất rằng đây là nơi…đàn ông không thể vào.
Khi anh nghe Phó Gia Hào nói Hình Dục vì lo lắng cho mình mà tới tận đây để tìm, có trời biết anh đã cảm động thế nào, nhưng khi anh chạy tới trước cửa phòng tắm đứng đợi chuẩn bị tặng cô một cái ôm siết, thì bị ngay một cú sốc đập thẳng vào đầu như thế.
Cô gái đó chưa từng nhìn thấy Hình Khải nổi giận bao giờ, ngượng ngùng hành lễ, sau đó lách qua người anh chạy mất.
Hình Dục cụp mắt không nói, Hình Khải cầm tay kéo cô đi vào văn phòng mình, rầm một tiếng đóng cửa lại.
Trong văn phòng, Hình Khải tức giận tới mức đi tới đi lui, hét lên: “Em biết tình hình lúc này là như thế nào không? trận động đất có sức tàn phá mạnh nhất từ trước tới nay trong lịch sử Trung Quốc vừa xảy ra một tiếng trước! Em mau ra đây! ”
Hình Khải kéo cô tới trước màn hình máy vi tính, mở báo cáo cơ mật về trận động đất ra cho cô xem, ấn vào gáy khiến cô phải cúi xuống tự mình nhìn xem: ”Trời đát sụp đỗ! Tất cả chỉ còn lại một đống đổ nát hoang tàn! Em nghĩ với khả năng trói gà không chặt của em em sẽ sống sót mà ra khỏi đó sao? ”
Hình Dục sững sờ nhìn vào màn hình máy tính, nhà cửa đổ nát, thi thể vãi gnơưv, nhưng cô thể máu me be bét đang hiện ra trước mắt cô.<