đây bỗng trở nên tiều tụy khỗ sỡ, mà cho dù là thế, anh không thể trốn vào một góc nào đó mà gặm nhấm nỗi đau, vẫn phải mặt mày tươi tỉnh đón tiếp đại sứ các nước.
“Hình Khải, Hình Khải…cậu phải cố gắng lên!Tiểu Dục không sao đâu, khã năng võ công của cô ấy khá lắm, cậu còn nhớ không?Chỉ một chưởng của cô ấy thôi mà khiến tôi ngã chỗng vó, vì vậy cô ấy nhất địng sẽ không sao đâu!Phải rồi, cả ngày cậu chưa ăn gì đúng không, hôm nay tôi mời!Ha ha…”Phó Gia Hào cố tỏ ra vui vẻ.
Hình Khải nằm bò trước bàn làm việc, chẳng nghe lọt tay bất cứ lời an ủi nào, trừ phi lúc này Hình Dục nguyên vẹn khỏe mạnh đứng trước mặt anh, nếu không anh không thể kìm nén sự run rẫy của cơ thể mình, cảm cáig này thật đáng sợ, còn đáng sợ hơn cả việc trái đất bị hủy diệt.
Phó Gia Hào thầm thỗ dài, vuốt vuốt lưng anh, nhận ra cơ thể anh đang run lên bần bật…Một người luôn điềm tĩnh đối mặt với mọi thử thách như Hình Khải, thì ra người đàn ông kiên định vững vàng này, cũng có lúc suy sụp tới cùng cực.
Đột nhiên, Hình Khải đứng bật dậy, vòng tay ôm chặt lấy Phó Gia Hào , anh cần phải chứng minh rằng mình vẫn còn sống, anh cần nhiều hơn nhiều hơn nữa những lời an ủi, mặc dù những lời chúc phúc đó đều thật vô nghĩa.
Phó Gia Hào loạng choạng mấy cái rồi mới đứng vững, Hình Khải ghét nhất đàn ông con trai mà cứ ôm ôm ấp ấp, càng không bao giờ để lộ sự buồn đau ra ngoài mặt, nhưng giờ anh đã hoàn toàn vô vọng.
Phó Gia Hào ôm chặt anh, nói chắc chắn: ”Cậu yêu cô ấy, chính vì cô ấy có những tố cất không giống những người khác, đúng không?Hãy cho bản thân và cô ấy nữa thêm chút thời gian chờ đợi, mình nghỉ, , vì cậu, cô ấy cũng sẽ không để bản thân xảy ra chuyện gì đâu. ”
“Mình rất sợ cứ thế này mà mất đi cô ấy, mình thật hối hận vì đã tin khi cô ấy nói rằng”Em sẽ không đi”, cô ấy biết rõ rằng mình sẽ lo lắng tới chết mà vẫn đi…cậu cho rằng cô ấy sẽ vì mình mà bảo vệ bản thân ư?không đâu, cô ấy chỉ muốn dùng cách mà cô ấy cho là xứng đáng để hy sinh bản thân mình, trở thành tờ giấy chứng nhận liệt sĩ thứ ba của nhà họ An, người con gái ích kỷ đó, đáng ghét vô cùng…”
Cuối cùng Hình Khải cũng đã hiểu, anh không phải là thứ quan trọng nhất trong đời cô, cô thích mạo hiểm hơn anh, hoặc có thể trước khi bước chân vào nhà họ Hình cô đã dợi để đi theo bố mẹ mình, vì vậy cô mới chấp nhận chuyện tình cảm của họ.
Thôi được, cho dù là không phải, anh hoàn toàn có thể chấp nhận chuyện cô không yêu anh, nhưng bây giờ tại sao còn khiến anh phải sống những ngày lo âu thấp thỏm?
“Cậu ưu tú như thế, Hình Dục có phải là kẻ ngốc đâu, sao cô ấy nỡ rời xa cậu chứ?Đừng nghĩ ngợi linh tinh. ”
Phó Gia Hào không biết phải nói thế nào, thực ra cũng chẳng cần nói nhiều, Hình Khải giờ chỉ cần một người chịu lắng nghe anh mà thôi.
Hình Khải cười tự trào, giờ, anh chỉ còn cách nói liên tục mới không khiến đầu óc minh suy nghỉ lung tung.
“Khi cậu quen mình mình đã trở thành một kẻ tương đối chấp nhận được, nhưng mình của ngày xưa là một đứa trẻ hư, đi đâu cũng gây chuyện thị phi, cậy bố là cán bộ cao cấp mà gặp ai cũng bắt nạt, bỏ học, chơi gái, đánh nhau…Tóm lại, Hình Dục đã nhìn thấy con người xấu xa nhất của mình, nhưng cô ấy chưa từng nói một câu nào. ”
“Ngày đó mình thường xuyên mắng mỏ cô ấy, nói những lời rất khó nghe, động tí là đòi đuỗi cô ấy ra khỏi nhà họ Hình, nhưng cô ấy chẳng nói gì cả, vẫn giúp mình giặc quần áo, nấu cơm, giống như một a hoàn để mặc mình giày vò trút giận…”
“Lâu dần, mắng mãi cũng mệt, từ từ mình chấp nhận sự tồn tại của cô ấy, thích những món ăn cô ấy làm, vì một bữa cơm, mình có thể vứt lại đám bạn hung hăng tan học là về thẳng nhà. Cô ấy sẽ ngối ở ghế sô pha đợi mình, dù mình nhăn nhó hay tỏ ra mệt mỏi, cô ấy cũng luôn tươi cười chạy đến đưa cho mình đôi dép lê, còn nói một câu là: ”Em nấu cho anh món mà anh thích ăn, mau vào rửa tay đi”. Cảm cáig ấy , thật ấm áp…vì vậy vì cô ấy, mình nguyện trở thành người mà cô ấy muốn, còn cô ấy, chưa bao giờ thừa nhận chính cô ấy đã đưa mình về con đường đúng đắn. ”
Nghĩ đấn Hình Dục, Hình Khải lại bắt đầu lo lắng, anh siết chặc vòng tay, vùi mặt, giấu đi bộ dạng đáng thương để Phó Gia Hào không thể nhìn thấy. Bộ dáng kém cỏi nhất của anh đã bị Hình Dục nhìn thấy hết, anh chỉ có thể để lộ nhược điểm của mình trước mặt cô mà thôi, cũng chỉ người con gái ấy mới biết tính cách ngoan cố ngang ngượ