ợng này rất hiếm gặp,ký ức của cô quay trở lại mười năm về trước,trí nhớ giảm sút,không thể hòan tòan tự lo cho cuộc sống của mình.
Vì vậy,để phù hợp với hình ảnh của Hình Khải mà HÌnh Dục muốn gặp,Hình Khải đã cắt tóc ngắn,cắt đầu cua như ngày xưa,đi khắp nơi để tim những kiểu trang phục mà năm mười bảy tuổi anh thường mặc.Mỗi lần trước khi về nhà,anh đều cởi vest bỏ lại trong xe,thay đồng phục của học sinh,giầy thể thao…rồi lại bỏ những tài liệu của cơ quan vào trong cặp sách,thay đổi hòan tòan diện mạo rồi mới vào nhà.
Hình Khải học cách nấu ăn,học cách sử dụng những thiết bị điện trong nhà,hác làm việc nhà,bón cơm cho cô ăn,tắm rửa,dỗ cô đi ngủ.Sau khi anh tận tay làm tất cả những việc ấy anh mới biết,thì ra làm việc nhà không hề đơn giản.
Còn Hình Dục,sau khi gặp nạn trong trận động đất ấy,phần đùi của cô cũng bị thương nặng,trước khi hồi phục hòan tòan,cô đi hơi khập khiễn.thông qua những bài tập trị liệu,phía bệnh viện đảm bảo khả năng đi lại của cô có thể hồi phục bình thường,nhưng cần phải cố gắng một khoảng thời gian dài.
Để cô đi lại được thuận tiện,Hình Khải chuyển ra khỏi khu biệt thự độc lập ba tầng,mua một căn nhà vườn nhỏ gần Bắc Hải.Trong vườn anh trồng một giàn nho,xung quanh còn trồng rất nhiều các loại rau mà Hình Dục vẫn còn có thể nhớ được,ví dụ như cà chua,khoai tây,tỏi tây,v.v…Dựa vào phương pháp nuôi tr62ng mà Hình Khải in ra mang về cho Hình Dục,cô chăm bón chúng và rõẫ ràng rất thích công việc này.
Mặc dù việc phục hồi này rất gian khổ,nhưng sau mỗi lần phục hồi kết thúc,Hình Khải sẽ đưa Hình Dục đi chèo thuyền trong công viên Bắc Hải.Hình Dục rất thích vừa ăn kem vừa nhòai người ra ngòai mạn thuyền đùa nghịch dưới nước,cô sẽ quên cả những cơn đau,thỉnh thoảng còn cười vui vẻ không dứt.Hình Khải ngồi ở đầu thuyền chụp ảnh cho cô,thỉnh thoảng giơ cao máy,kề vai tựa đầu chụp chung,những bức ảnh của hà được anh rửa ra và nhét đầy vào ba bốn cuốn album.
Cứ như thế,tốus một năm nay,Hình Khải không chỉ phải giải quyết những công việc bề bộn,còn phải chăm sóc cho Hình Dục thỉnh thoảng lại khóc lóc gây chuyện như một đứa trẻ.Vài người hàng xóm không hiểu chuyện lại tỏ ra tốát bụng khuyên nhủ:Hình Khải à,mời một hộ lý về chăm sóc cho vợ cậu,cậu là đàn ông vừa phải đi làm lại phải chăm sóc cho một người vợ trí óc có vấn đề nâht thể tàn tật,sao làm được chứ?Huống hồ cậu còn trẻ,trông cũng rất có phong độ,ngàn hoa đua nở ngòai kia,không cần phải tập trung tòan bộ tâm trí vào một người phụ nữ.
Đương nhiên,người hàng xóm này hòan tòan không hề biết Hình Khải không những là con trai của một lãnh đạo cao cấp mà trong lần cải cách này anh còn được rất nhiều người tràng vàng.
Còn Hình Khải chỉ cười trước sự “Quan tâm thương yêu”của người hàng xóm.Hiện giờ Hình Dục rất sợ người lạ,đến bố anh và Đặng Dương Minh xuất hiện trước mặt cô cô cũng núp sau lưng anh run rẩy,nói gì tới việc tìm một hộ lý mà cô không hề quen biết về chăm sóc cô.
Huống hồ,cuộc sống của anh mười năm qua đều do Hình Dục chăm sóc lo lắng,mười năm sau,hai mươi năm sau,ba mươi năm sau,anh sẽ dốác tòan tâm tòan lực chăm sóc cho Hình Dục.Cho dù Hình Dục có chấp nhận sự chăm sóc đặc biệt của người khác thì anh cũng không thể giao bảo bối lớn của nhà mình vào tay người lạ.
Lời”yêu”chót lưỡi đầu môi ai cũng có thể nói được,nhưng chẳng mấy người có thể làm đến nơi đến chốn.Có điều Hình Khải anh,tuyệt đối có thể làm được.Cho dù Hình Dục có trở thành người thế nào,anh cũng không vứt bỏ cô,bởi vì anh đã nói,cô là hạnh phúc nữa phần đời còn lại của anh,trước kia là vậy,bây giờ cũng vậy,và mãi mãi về sau cũng vậy.
Trở thành người duy nhất cô có thể dựa dẫm,là vinh hạnh của anh
***
Mùa hè,sau buổi trưa oi ả nóng bức,họ ngồi dưới giàn nho hóng mát,Hình Dục dựa vào lòng Hình Khải ngủ trưa,gió mát thổi tới,khiến những tán lá nho rung rinh hoan hỉ.
Hình Khải ngồi trên chiếc ghế dựa thoải mái,một tay ôm Hình Dục,một tay cầm chiếc quạt giấy quạt cho cô,chăm chú ngắm nhìn khuôn mặt say sưa ngủ của cô,miệng anh nở một nụ cười vui sướng.
Vào giây phút anh sung sướng biết tin Hình Dục đã tỉnh lại sau cơn hôn mê,anh đã không muốn gì thêm nữa,chì cần cô không nằm im bất động trên giường như một cái xác,đối với anh đã là quá mãn nguyện rồi.Từ đó về sau,anh tin với sự nổ lực không ngừng của mình,cuối cùng sẽ có ngày,cô nói với anh rằng:Hình Khải,việc đúng đắn nhất trong đời mà Hình Dục em l