Ngay sau đó, anh lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tai đem cô áp lên trên giường, nằm trên người cô.
"Anh...... anh muốn làm gì?" Đắc ý vừa rồi biến mất vô tung, cô có vẻ thất kinh.
"Hoàn toàn sử dụng hình tượng Trình Dư Chân thích quan hệ nam nữ bừa bãi giống như trong ý nghĩ của em yêu." Anh mỉm cười, kiềm chế cổ tay cô, ngăn cản cô vặn vẹo thân mình.
"Anh vốn thích bắt cá hai tay, nam nữ quan hệ bừa bãi mà." Lâm Gia Gia không phục rống to, hốc mắt hàm chứa nước mắt.
"Anh nghĩ giữa chúng ta lúc trước nhất định có hiểu lầm gì." Trình Dư Chân nóng cháy nhìn cô, mềm giọng lại: "Hôm nay chúng ta hãy nói cho rõ ràng nhé! Nhưng trước tiên, anh phải chứng minh một chuyện, đó là chỉ có em mới có thể khiến cho anh nổi lên dục vọng nguyên thủy nhất."
Đến đây đi! Con gà con, bạn gái trước của anh, anh đã đợi thật lâu, hôm nay hãy ngoan ngoãn để cho anh một ngụm nuốt vào đi!
"Anh dám" Hai chữ còn chưa thốt ra khỏi miệng, cánh môi của cô đã bị bạc môi của anh hôn.
Dám hay không dám, không phải dùng miệng nói là có thể, anh muốn tự thể nghiệm.
Trình Dư Chân thập phần bá đạo chà đạp cánh môi của cô, mặc cho cô không muốn ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ, đầu lưỡi của anh vẫn là nhân cơ hội tách hàm răng của cô ra, tiến quân thần tốc, cùng chiếc lưỡi hồng hào của cô dây dưa ở một khối.
Lâm Gia Gia không ngừng giãy dụa, đáng tiếc khí lực không bằng người, thủy chung không thể thoát khỏi anh.
Anh có chút tức giận, kéo ngăn tủ một bên, lấy băng gạc ra, quấn vòng quanh cổ tay của cô, sau đó cố định ở đầu giường.
"Trình Dư Chân!" Cô hổn hển kêu to.
"Em tiếp tục lớn tiếng ồn ào, anh thì không sao cả, dù sao nhiều nhất là bị cách chức, bất quá một khi tin tức được truyền ra ngoài, em nếu muốn giải thích em cùng anh không có quan hệ gì, chỉ sợ không có ai sẽ tin tưởng." Anh lộ ra ác liệt tươi cười, giống như đã ăn định cô rồi.
Cô hạ giọng, "Anh rốt cuộc muốn làm cái gì? Mau thả tôi ra......"
"Bảo bối, em cũng thật gấp a!" Anh cười khẽ nói, cuối cùng đã làm cho cô an phận một chút."Như vậy đã chờ không kịp, muốn anh một ngụm nuốt em vào sao?"
"Dâm tặc!" Cô tức trừng mắt nhìn anh, "Anh có biết cái này gọi là cưỡng hiếp hay không?"
"Cưỡng hiếp?" Hai mắt anh híp lại, khóe miệng giơ lên, "Nhưng rõ ràng là em rất muốn anh cơ, ngay cả nằm mơ cũng nhìn thấy anh mà."
"Anh......" Làm sao có thể biết? Giấc mộng xuân đó, cô xấu hổ mở miệng, anh làm sao có thể biết?
Ngay sau đó, hai mắt cô trợn tròn, trừng mắt nhìn anh.
"Không phải đêm đó anh......" Này, cô rất muốn đào một cái động đem mình chôn sống luôn cho rồi.
Trình Dư Chân ngồi ở mép giường, bàn tay nhẹ vỗ về hai má của cô, sau đó chậm rãi lướt tới xương quai xanh.
"Nghiêm chỉnh mà nói, là em giống như con mèo hoang nhỏ quấn quít lấy anh, muốn anh cho em."
Anh mới là nạn nhân, được không?
Tối hôm đó anh chỉ muốn rót cho cô chén nước, không nghĩ tới lại bị cô quấn quít lấy, hôn anh, tiếp theo là thân thể mềm mại xinh xắn đó không ngừng cọ xát anh, để cho anh bất mãn là cô quá mức mẫn cảm, chỉ dùng ngón tay đã làm cô đạt tới cao trào, sau đó mặc kệ anh kêu gọi cô như thế nào, cô đều ngủ thật sự mê say, làm cho dục hỏa cuồng dại quấy phá anh.
Thù này, bắt đầu kết từ đêm đó.
Anh là nam nhân thích ghi hận, cho nên này cừu không báo, khó thể dập được "Lửa" thể xác và tinh thần của anh.
"Anh...... nói bậy." Khuôn mặt nhỏ nhắn của Lâm Gia Gia đỏ bừng, thấp giọng phản bác, "Lúc trước anh cũng rất thích hù dọa tôi."
"Anh hù dọa em sao?" Anh nhíu mày, bàn tay to thám hiểm sâu vào chiếc áo sơ mi rộng thùng thình: "Mấy năm nay em uống nhầm thuốc gì, tại sao trở nên mơ hồ như vậy, ảo tưởng nghiêm trọng như vậy?"
Miệng của cô dù lợi hại như thế nào, vẫn là thua anh một khoảng cách rất xa, anh luôn có biện pháp lạnh lùng phản bác lời của cô."Tôi mới không uống nhầm thuốc!"
"Bằng không chính là em đối với anh hiểu lầm rất sâu." Bàn tay của anh lại lướt đến chiếc eo thon nhỏ của cô, đến cái bụng hoàn mỹ bằng phẳng."Tỷ như, bắt cá hai tay?"
Ủy khuất nháy mắt lấp đầy ngực, cô nâng đôi mắt đen ngập nước lên,"Anh cũng thừa nhận mình bắt cá hai tay sao?"
Sắc mặt Trình Dư Chân trầm xuống, "Tiểu thư, bắt cá hai tay là tội danh em dán lên người anh, hiện tại sao lại biến thành anh thừa nhận?"
"Anh rõ ràng có, tôi mới có thể yêu cầu chia tay." Cô trừng mắt nhìn anh, trong