Minh nói mà ko thèm nhìn nó, rồi sau đó chiếc xe phóng vụt đi bỏ mặc con nhỏ đứng cô độc trước cửa
” đồ kì cục ”
…………………
Thảo đến lớp thì liền bị 1 cậu con trai chụp lại, kéo đi sền sệt
- cậu là ai, mau bỏ tôi ra
- cô phải đi với tôi, nếu ko nắm đấm này sẽ ko tha cho cô đâu
Sơn hằm hè nắm chặt tay con nhỏ lôi đi, cậu đã canh me nhiều ngày nay chỉ để tóm đc con nhỏ này kẻ đã làm cho thằng bạn thân của cậu tan nát cả cỏi lòng
- buông tay ra, tôi có thù oán gì với cậu chứ
- cô ko có thù gì với tôi, nhưng cô có lỗi với Duy
” Duy ” cái tên ấy làm con nhỏ sửng người
- tôi ko cần biết cô là ai, xấu xí hay đẹp đẽ nhưng cô dám làm thằng Duy khổ sở thì cô phải nhận lấy hậu quả từ thằng Sơn này
Sơn đẩy Thảo vào tường, cơn giận hừng hực cậu giơ nắm đấm lên định ra tay
- Duy … cậu ấy như thế nào rồi
Cảm giác chua xót trào dâng, khuôn mặt với vẽ đau thương cùng cực của Duy lại hiện về oán trách nó
nó ko ngờ bản thân lại khiến Duy tổn thương đến vậy
…
” Chồng ư !! ”
Duy đưa mắt nhìn Minh rồi nhìn khuôn mặt bối rối của Thảo, cảm giác trái tim đang rơi xuống vực sâu
” Phải, tôi là chồng của cô ấy, cậu có chuyện gì mà lại thân mật cầm tay vợ tôi như thế ”
” tôi ko tin ”
” đó là sự thật, tin hay ko thì tùy cậu, tốt nhất cậu nên tránh xa vợ tôi ra ”
” làm sao có chuyện như vậy đc … Thảo vẫn đang đi học kia mà, chắc chắn là anh ép cô ấy ”
” tùy cậu muốn hiểu sao cũng đc, nhưng tôi đã cảnh cáo cậu rồi, tốt nhất hãy biết điều mà cư xữ ”
” Tôi ko tin, Thảo mau nói đi, nói cho Duy biết tên kia ko phải là chồng Thảo ”
Duy quay sang nắm lấy đôi vai Thảo, mắt cậu ánh lên vẽ sửng sốt và đau khổ, cậu ko tin đó là sự thật
” phải ! anh ấy là chồng của Thảo, đám cưới vừa diễn ra vào tuần trước”
từng lời nói như mũi dao đâm vào trái tim Duy, cậu ko muốn tin điều này, Thảo chỉ đang lừa dối cậu, cô ấy chỉ muốn từ chối cậu nên mới nói ra những lời tàn nhẫn như vậy
Giọng Duy khản đặc
” Duy ko tin, Thảo lừa Duy, Thảo ko muốn cho Duy cơ hội nên mới nói thế có phải ko, trò đùa này thật sự rất tàn nhẫn đó Thảo ”
” ko, tất cả là sự thật, Duy tốt hơn hết nên dừng trò đùa tình cảm của Duy lại, Thảo ko muốn có rắc rối ”
Duy buông lơi bàn tay khỏi vai Thảo, vẽ mặt bất lực và chua xót … Thảo ko hề tin cậu, cô ấy xem tình cảm của cậu là trò đùa … và hơn hết cô ấy đã có chồng
” tôi sẽ ko bao giờ muốn nhìn thấy cô 1 lần nào nữa ”
Đôi mắt ánh lên cái nhìn vừa tuyệt vọng, đau khổ lại bi ai thu hận của Duy cứ ám ảnh Thảo, nó thật sự đã sai khi ko tin cậu ấy sao, nếu cậu ấy thật sự đùa cợt nó thì tại sao cậu ấy lại đau khổ đến thế.
- Nghĩ đủ chưa hả
Sơn quát ầm lên khiến con nhỏ giật bắn cả mình
- Tôi chưa thấy ai độc ác hơn cô, bây giờ cô định dùng bộ mặt ngu đần đó để trốn tránh trách nhiệm sao
- cậu …
- ko cần biết cô ngu hay giả vờ, bây giờ cô phải lập tức theo tôi đi gặp Duy
Thảo trợn mắt nhìn tên con trai bặm trợn, miệng nói ko nên lời, bàn tay con nhỏ bị nắm chặt rồi nó bị tên con trai kia thô lổ kéo đi
- cậu buông tay tôi ra, tôi ko việc gì phải đi gặp Duy hết, bấy nhiêu đã quá đủ rồi
- hừ, cô tưởng mình là ai chứ, nếu ko vì cô thì thằng Duy đâu đến nông nỗi này, tất cả mọi tội lỗi đều do cô gây ra, nên chính cô phải tự chuộc lại tất cả
- cậu điên rồi
- nếu cô ko phải là con gái thì nãy giờ tôi đã dần cho cô 1 trận rồi, khôn hồn thì im lặng và ngồi yên
Sơn chụp cái mũ bảo hiễm tô cồ lên đầu con nhỏ rồi cậu dùng sức ép nó ngồi lên xe và ko quên chiếu cho nó cái nhìn đầy đe dọa
chiếc moto phóng vụt đi với tốc đọ kinh hồn
Thảo ngồi trên xe mà ko hết kinh hãi, nó nhắm chặt mắt, bàn tay nó bíu vào Sơn chặt đến nỗi đầu ngón tay nó tê lại mất hết cảm giác
sao lúc nào nó cũng gặp những tên cô hồn khoái tốc độ thế này ko biết
Quán bar 999
- đi vào trong
Sơn thô bạo đẩy con nhỏ vào quán, miệng cậu ta nhếch lên khi trông thấy gương mặt xanh lè của nó
mùi rượu, mùi thuốc lá khiến Thảo buồn nôn, bước qua mấy cái bàn nó nhận thấy cái nhìn soi mói của đám đàn ông đan