hinh thường lạnh lùng xuy một tiếng, chỉ sợ vừa ngồi xuống, đã kìm lòng không đậu ngồi vào trên người của anh rồi!
"Thực khéo!" Tuy rằng chạy mệt thở hổn hển, cô vẫn nở nụ cười, nhưng khi nhìn thấy dáng vẻ quần áo không chỉnh của anh, thiếu chút nữa phun ra máu mũi.
Anh lúc này nói có bao nhiêu gợi cảm thì có bấy nhiêu gợi cảm, áo tắm màu trắng rộng rãi, lộ ra hơn phân nửa ngực, còn có lông ngực như ẩn như hiện, tăng thêm nét ngang ngạnh ương bướng của anh.
Khi những giọt nước ẩm ướt từ tóc anh rơi xuống, cô nhịn không được nuốt một ngụm nước miếng.
Được rồi! Cô thừa nhận anh mê người làm cho cô muốn bổ nhào vào anh, sau đó hôn lần trong ngực của anh, tiếp tục một đường đi xuống...... Tiếp theo, tiếp theo đó là những chuyện cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
"Làm sao khéo?" Hà Tâm Tĩnh trừng mắt nhìn Lâm Gia Gia, tức giận hỏi lại.
"Không biết tiểu thư tìm hôn phu của tôi chuyện gì sao?" Cô giống như một con khổng tước kiêu ngạo, chỉ kém không ngúc ngoắc mông, ưỡn cong khoe về bốn phía mà thôi, tiến lên ôm lấy cánh tay anh.
Thoáng chốc, cô cảm nhận được hơi ấm áp sạch sẽ anh vừa mới tắm xong, cũng ngửi được hương xà phòng thơm mát toát ra từ da anh.
Nam nhân như vậy bảo người khác làm sao không mê muội?
Thân thể Lâm Gia Gia phi thường thành thực, có chút xụi lơ dựa vào anh, tựa hồ thực thích mùi hương trên người anh.
"Tăng thêm cảm tình láng giềng hoà thuận, không được sao?" Hà Tâm Tĩnh hai tay ôm trước ngực "Về sau tôi sẽ ngụ ở đối diện nhà Dư Chân, cho nên hy vọng anh ấy có thể chiếu cố tôi nhiều hơn."
Nghe lời nói vô liêm sỉ của cô, Lâm Gia Gia không khỏi chán nản. Cô ta hoàn toàn không đem vị hôn thê này để vào mắt, tựa hồ cho tới bây giờ cô cũng không phải là đối thủ của cô ta...... Chết tiệt! Rất xem thường cô rồi!
Cô càng thêm câu nhanh cánh tay anh, như là sợ anh bị khác dã nữ nhân cướp đi.
"Thật ngại quá, hôn phu của tôi bề bộn nhiều việc, nếu cô muốn láng giềng hoà thuận như cô nói, tôi đề nghị nên đến công sở trong trấn tìm Trấn trưởng nhờ một chút, tin tưởng rất nhanh sẽ quen thuộc tất cả nơi này." Lâm Gia Gia hất cằm lên, ánh mắt kiên định nhìn phía Hà Tâm Tĩnh, không sợ hãi rụt rè giống như trước kia.
Thực nóng vội, tức giận đến sắp dậm chân "Tôi nói con bé này......" Con bé chết tiệt kia! Ở trước mặt lão nương dám khoe mẽ hả?
"Ấy, anh phải mặc đồ vào." Lâm Gia Gia bỗng nhiên vươn tay, kéo áo tắm của anh lại, che khuất vẻ gợi cảm anh tiết ra ngoài.
Trình Dư Chân cười nhẹ ra tiếng, để mặc cho bàn tay nhỏ bé của cô sờ loạn ở trong ngực của anh, hoàn toàn không sợ bị cô ăn vụng đậu hủ.
Cái con bé chết tiệt kia nhất định là cố ý! Hà Tâm Tĩnh nhìn thấy Trình Dư Chân đứng trước mắt, nhìn được mà ăn không được. Đã vậy còn chứng kiến bàn tay của Lâm Gia Gia còn trộm sờ tới sờ lui trong ngực của anh, làm cho cô ta ghen tị đáy mắt hừng hực lửa giận.
"Đầu anh vẫn còn dính xà phòng kìa? Mau vào tẩy sạch sẽ đi." Phát hiện vẻ mặt Hà Tâm Tĩnh khó chịu, tâm tình Lâm Gia Gia tốt hẳn lên, vội vàng đưa anh đẩy mạnh vào trong nhà.
Anh không có cách, đành phải cười khẽ hôn trán của cô một chút "Vậy em đợi lát nữa vào nhà chờ anh." Anh giễu cợt nhìn cô, cũng không quay đầu lại, đi vào nhà.
Hà Tâm Tĩnh nhìn thấy mình không được anh để vào mắt như thế, trong lòng quả thật rất tổn thương, cũng thực không cam lòng, chẳng qua đã đi đến bước này rồi, vẫn quyết định kiên trì đi bước tiếp theo, bởi vì không đến khắc cuối cùng cô vẫn không thể chịu thua.
"Không nghĩ tới trải qua nhiều năm như vậy, cô có chút tiến bộ." Hà Tâm Tĩnh lạnh lùng trào phúng.
"Người sẽ không vĩnh viễn cứ tụt hậu mãi được." Lâm Gia Gia chống tay lên thắt lưng "Hơn nữa tôi đã rút lui năm năm, cô vẫn không chiếm được tình cảm của anh ấy, nên có chừng có mực."
"Có chừng có mực?" Hà Tâm Tĩnh không giận ngược lại cười, trừng cô liếc mắt một cái, vuốt vuốt mái tóc dài "Tôi đang muốn nói cho cô biết, hiện tại vừa mới bắt đầu, cho dù cô có muốn ngăn cản tôi cùng anh ấy ở chung, cũng không thể ở bên cạnh anh ấy 24/24 được."
"Cô có ý gì?" Lâm Gia Gia khó hiểu hỏi.
"Có ý gì?" Hà Tâm Tĩnh cười lạnh vài tiếng "Qua vài ngày nữa cô sẽ biết."
Đem con bài chưa lật xốc lên, không phải tự bày khuyết điểm của mình ra sao? Cô ta mới không ngốc đến mức báo cho đối thủ biết trước.
Lâm Gia Gia còn muốn hỏi cô ta, đã thấy cô ta nghênh ngang rời đi.