Ngồi một lát thì Nim chợt nhớ ra rằng bây giờ đáng lẽ mình phải ở trường mới đúng. Buổi học đã kết thúc đâu??? Cô bé vội vã đứng dậy cầm cặp.
.
- Đi đâu đó?
.
( Đi về trường, nghỉ học không có phép sẽ bị hạ hạnh kiểm!)
.
- Uh! Bạn về đi! – Devil vừa nói vừa hướng mặt lên đồng hồ của cửa hàng trên tường.
.
11h30!
.
Nim tá hỏa. Mới đó mà đã trưa thế rồi. Giờ mà về thì chỉ kịp nhìn thấy người ta bãi học thôi. Cô bé thẫn thờ ngồi xuống ghế.
.
Cậu nhóc nhìn Nim một cái, lắc đầu rồi tiếp tục ăn. Thế là bữa sáng và bữa trưa được gộp chung theo cách đó.
.
Devil kết thúc bữa ăn vào lúc 11h45.
.
Còn Nim thì vẫn ngồi ngắm nghía cái nhà hàng để giết thời gian, theo như cô bé thì thà nhìn cái quán còn hơn phải nhìn cái mặt sát khí của Devil.
.
- Tôi về! Bạn ở lại đó!
.
Nim ngơ ngác.
.
- Bộ tưởng tôi cho qua dễ dàng thế này ư? Ở lại làm việc với mấy người phục vụ đi!
.
( Làm cái gì chứ?)
.
- Rửa chén!
.
Devil lạnh lùng bỏ hai tay trong bọc quần rồi đi ra, để mặc Nim đứng ngơ ngơ không hiểu chuyện gì.
CHAP 33: BẠO LỰC VỚI ÁC QUỶ
Đắn đo hồi lâu, Nim chạy lại níu tay Devil.
.
( Bạn đang làm cái trò gì thế? Vì sao tôi phải ở đây rửa chén chứ?)
.
- Vì tôi chưa trả tiền bữa ăn hôm nay. Bạn ở lại làm trừ nợ!
.
Nim tròn mắt nuốt từng lời Devil nói. Cậu ta nhẫn tâm đến mức độ này ư???
.
Cô bé chợt thấy uất ức vô cùng. Tự nhiên trở thành ôsin trừ nợ. Định bụng sẽ gân cổ cãi lại Devil nhưng nghĩ đi nghĩ lại thấy làm thế cũng không có ích lợi gì. Cậu ta chỉ cần thổi một cái là Nim có thể bay sang Mỹ gặp anh trai ngay lập tức. Thôi cứ theo ý Devil để nhận được hai chữ “bình yên”.
.
Vậy là cô bé lủi thủi đi vào trong nhà bếp, tới chỗ chị nhân viên đang lụi hụi rửa chén, mở cặp ra lấy mảnh giấy và cây bút viết hí hoáy rồi đưa cho chị ta.
.
( Chị để đó em làm cho!)
.
Khỏi nói thì cũng biết chị ta ngạc nhiên đến mức độ nào. Chắc có lẽ chị ấy nghĩ rằng đang đứng trước mặt mình là một con nhỏ có vấn đề về thần kinh…những trường hợp này thường xảy ra khi nhiệt độ lên cao, trưa hôm nay đúng thật là nóng! 36 độ chứ có ít đâu!
.
Trong khi đó Nim lại cố gắng nở một nụ cười tươi nhất có thể.
.
( Chị cứ để đó em làm cho mà! Em nói thiệt đó!)
.
Chị nhân viên cầm mảnh giấy Nim viết rồi từ từ tránh ra, ánh mắt vẫn không thể bình thường được. Còn cô bé thì nhanh nhảu xắn tay áo để chuẩn bị đeo găng tay…
.
- Bạn có bị điên thì nói cho tôi một tiếng! – Devil từ phía ngoài chạy xộc vào cầm tay Nim lôi ra.
.
Đang có hứng lao động mà bị chặn đứng giữa chừng như thế khiến Nim bực mình giựt mạnh tay Devil.
.
( Bạn làm cái gì thế hả? Bảo tôi đi rửa chén trừ nợ thì tôi cũng làm rồi mà, sao tự nhiên lôi tôi đi như thế chứ???) – Nim bực bội huơ tay loạn xà ngầu.
.
Devil không nói gì, hướng ra phía tụi đàn em nói lớn:
.
- Tụi mày lôi con nhỏ lên xe cho tao!
.
Nhanh như chớp mấy người đó chạy tới kéo Nim tới chỗ chiếc xe rồi mở cửa cho Nim vào. Cô bé ánh mắt bực bội nhìn Devil rồi cũng chui vào xe.
.
Cậu nhóc quay lại chỗ quầy phục vụ.
.
- Kêu chủ quán ra đây!
.
Bà chủ quán từ phía trong bước ra.
.
- Cậu chủ có chuyện gì sai bảo ạ?
.
- Đuổi việc cô ta ngay!
.
Devil vừa nói vừa chỉ tay vào chị nhân viên tay vẫn đang cầm tờ giấy mà Nim đưa, xong rồi đi thẳng. Thật tội nghiệp cho chị ta, không biết chuyện gì mà cũng phải mất việc!
.
………………..
.
Ngồi trên xe, Nim bực bội vòng hai tay lại. Có lẽ tiếp xúc với Devil lâu quá nên Nim cũng bị nhiễm theo cái phong thái kì cục của cậu nhóc.
.
Devil thì chẳng nói gì, chỉ tủm tỉm cười. Điều đó càng khiến cô bé bực mình hơn, mặt Nim đã bắt đầu đỏ lên, khói lỗ tai đã bắt đầu tuông ra.
.
Chốc chốc cậu nhóc lại nhìn sang phía Nim, và khi thấy khuôn m