cuối, khẽ lăn 1 hàng nước mắt.
Nó bước lên xe, chợt...
- Quỳnh!
Quỳnh vội chạy ra khỏi xe, trước mặt nó là 3 đứa bạn thân.
- Đi vui vẻ nhé! - Nhi cất tiếng.
- MÀy tha thứ cho tao chứ?
Nhi gật đầu, Quỳnh ôm lấy nó, lại khóc, thấy thế HOa và Linh cũng đi tới ôm lấy 2 đứa bạn, cũng khóc.
Tất cả đều khóc, riêng Nhi nó chả thể nào khóc nổi.
- Giữ liên lạc nhé.
Quỳnh buông tụi bạn ra, nước mắt tèm nhem. Nó bước vào xe, đầu vẫn nhìn tụi bạn không ngớt mặc dù xe đã chạy được 1 đoạn xa.
Nhi, Hoa & Linh nhìn theo, lòng buồn vì không được nhìn thấy con bạn mỗi ngày nữa.
- Buồn quá.
- Ừ!
Hôm nay như thường lệ, nó bắt xe buýt về nhà, lòng vẫn buồn khó tả.
Nó định lôi diện thoại ra nghe nhạc thì nó chợt phát hiện kế bên nó là 1 chàng trai rất quen.
- Chào bà chị. - tên ngồi kế nó khẽ vẫy tay chào.
Nó cười trừ:
- Haha...chào!
Nó quay mặt sang chỗ khác, mặt nhăn nhó " đúng là xui xẻo mà "
Bảo giật ngay điện thoại trên tay nó, nó quya lại:
- Gì thế?
Hắn không nói gì, bấm số gì đấy rồi lại lôi điện thoại của hắn ra:
- Vậy là tôi có số của bà chị rồi nhé!
Nó giật điện thoại lại thô lỗ " đúng là điên "
- Con bồ cậu đâu.
Nó cắm earphone vào tai, hỏi.
- Bỏ rồi.
Nó quay phắt sang nhìn hắn:
- Đẹp thế mà bỏ hả?
- Làm gì mà bà chị ngạc nhiên thế, trước giờ tôi phải đá nhiều đứa như thế rồi.
Nhi nhắm mắt lại "Thứ lăng nhăng khó ưa "
Hắn tỉnh bơ lấy 1 sợi dây trên tai Nhi gắn vào tai hắn.
Nhi không nói gì, chỉ liếc hắn như muốn ăn thịt.
Tới trạm gần nhà nó, nó định xuống thì Bảo nắm tay nó lại:
- Đi đâu thế?
- Về nhà chứ đi đâu? Hỏi hay nhỉ.
- Ai cho?
Nhi ngờ người " hơ còn có vụ đó nữa hả? "
- Bỏ...bỏ ra.
Hắn kéo Nhi gồi lại xuống ghế.
Xe chạy tiếp, Nhi chỉ biết trố mắt nhìn mà không biết gì cả.
Tên Bảo lên tiếng:
- BÀ chị đi đây với tôi 1 tí.
- Đi đâu chứ? - nó gằn giọng.
- Đừng khó chịu như thế, đi rồi biết.
" Grừ ta sẽ giết mi vào 1 ngày nào đó, chứ không phải hôm nay"
Hắn lôi Nhi tới trước 1 tòa cao ốc giữa trung tâm thành phố, Nhi tự nghĩ ssao nãy giờ lại ngoan ngoãn cho hắn lôi đi thế nhỉ?
Bỗng nó chợt nhận ra sao cái tòa nhà này quen thế?
Hắn kéo Nhi vào thang máy, bấm tầng số 9. Nó lại thấy quen nữa nè.
Rồi cả 2 dừng lại trước cái số nhà 903.
Nhi há hốc mồm bắt đầu nhớ lại " là nhà cảu tên Minh mà "
- Cậu...đưa tôi tới đây làm gì? - nó hoảng hốt hỏi.
- Tới nhà anh trai tôi ăn cơm.
" Anh trai? Khoan đã...Trần Huy Bảo...Trần Huy Minh...ơ...ơ...không lẽ...."
Cạch.
Tiếng cửa mở ra, nó ngơ ngác nhìn người đứng trước mặt nó cũng đang giống nó:
- Trần...Trần...Huy Minh!
- Trần...Trần..Huy Minh!
Bảo quay sang nhìn Nhi:
- 2 người biết nhau à?
- À...chút chút!
Minh lạnh lùng nhìn Bảo:
- Sao tới đây?
- Em tới không được hả?
- Tới sao còn dắt theo con nhỏ này?
Bảo bỗng kéo Nhi lại gần, khoác tay lên vai nó:
- Bạn gái em đó, thấy sao?
Nhi há hốc mồm quay phắt sang nhìn Bảo, Minh khó chịu nhíu mày nhìn sang cậu em của mình, cả 2 đồng thanh:
- Bạn gái?
Bảo ngơ ngác nhìn 2 người.
Nhi hừ lên 1 tiếng:
- Ăn nói đàng hoàng nhá, ai bạn gái ai hả?
- Thì từ giờ chị là bạn gái tôi.
- Cậu đang mê sảng đấy à? Có cần tôi gọi bác sĩ không?
Minh chen vào:
- Có giỡn thì cũng vừa phải thôi.
- Em không giỡn, em...
Chưa để em mình nói hết, Minh chặn ngang:
- Tới đây làm gì?
- Ăn cơm. - Bảo gỏn lọn.
- Cơm đâu mà ăn, về đi.
- Không về.
- Gì đây?
- Em mới cãi nhau với ba.
- Nữa hả?
- Anh hỏi nhiều quá.
Nói rồi Bảo đẩy Minh sang 1 bên đi vào trong.
Nhi cười gượng gạo:
- Tôi...về nhé!
- Không về ở đây làm gì?
Hắn lạnh lùng, Nhi bĩu môi:
- Hứ! Ai thèm ở lại chứ.
Nó quay lưng đi thì Bảo chạy ra nắm chặt lấy tay nó trước cái gương mặt biểu hiện không được tốt lắm của Minh.
- Ai cho bà chị về?
- Gì đây? - Nó vung tay ra khỏi Bảo.
- Bà chị ở lại đây đi.
Mặt Nhi méo xệch, đường đường là 1 Lê Thanh Nhi không sợ trời không sợ đất chỉ sợ bà ngoại vác gậy ra rượt mà phải nghe lời thằng oắt con hỉ mũi chưa sạch này hả????
Nó chống nạnh:
- Này! Tôi lớn hơn cậu 1 tuổi đấy, tại sao tôi phải nghe lời cậu chứ? Tôi thích ở hay về đó là chuyện của tôi. Cậu em đừng có mà ra vẻ này nọ kêu tôi làm cái này làm cái kia nhá! Nãy giờ tôi để yên cho cậu lôi tôi tới đây mà không nói gì là may lắm rồi đấy. Tôi...
Định nói thêm thì 1 giọng nói va