chết nhưng thật đáng tiếc....
Hận ý của hàn Tuyết bộc phát không kém Lăng Tây Y.Cô gằn từng tiếng :
- Tôi sẽ cho cô thấy , dám động vào người thân của tôi hậu quả như thế nào ?
Vừa nói Hàn Tuyết vừa rút trong người ra một bao độc xà thả vào một cái lồng kính lớn được chuẩn bị trước đó.Hàn Tuyết mỉm cười quỷ dị :
- Tôi sẽ khiến cô chết không toàn thây ,làm bữa cho độc xà như vậy có ý nghĩa hơn là sống trên đời để tổn hại đến Hàn tuyết ta.
Lăng tây y mím chặt đôi môi quay mặt sang chỗ khác tuyệt đối không lộ ra nỗi sợ hãi trước mặt hàn Tuyết.thiếu Hạo nhìn vợ yêu của mình lắc đầu cười khổ.Dọa người có cần nhập vai như vậy không?Nếu ai không biết còn tưởng cô độc ác muốn làm thiệt thì oan cho vợ của anh.hàn tuyết quay sang Thiếu hạo nháy mắt vài cái sau đó ra lệnh cho người đang cầm súng gí vào gáy của Lăng Tây y:
- Huyết Tinh , dẫn cô ta đến đây.
Huyết Tinh ấn mạnh khẩu súng vào gáy của Tây Y gằn giọng :
- Đứng lên.
Lăng Tây Y nhẹ nhàng đứng lên bình tĩnh đi về phía chiếc lồng thủy tinh.Hàn tuyết túm lấy cô đè sát xuống thành của chiếc lồng kình để những con rắn độc khò khè ngay trước mặt Tây Y.Vừa lúc đó giọng Hàn Doanh vang lên thu hút sự chú ý của mọi người :
- Hàn tuyết , dừng tay.
Lăng tây Y nhân cơ hội mọi người đang chú ý đến Hàn Doanh , cô nhanh chóng bật dậy dùng chân trái đạp lên thành lồng kính tìm điểm tựa rồi nhanh như cắt xoay người lộn người ra phía sau Hàn tuyết rút súng ra bắn về phía Hàn Doanh.hàn Tuyết cả kinh vội vàng phi người ra phía trước hứng lấy viên đạn đó cho chị mình.Viên đạn cắm sâu vào phía trước bụng của hàn Tuyết.Cô ngã xuống đấy , máu nhanh chóng loang ra sàn nhà nhìn thật ghê rợn.Trong giây phút nhìn thấy Hàn Tuyết ngã xuống, Thiếu Hạo tựa như mãnh thú lao thẳng về phía Lăng Tây Y đưa tay ra định bẻ gãy cổ của cô ta nhưng Hàn Tuyết yếu ớt gọi :
- Thiếu Hạo , đừng giết cô ta.Nghe..lời em..không được giết cô ta.Vì...cô ta...là em gái của em.
Nói được đến đó , Hàn Tuyết ngã xuống mất đi ý thức.Thiếu Hạo , Huyết Tinh , Hàn Doanh nhanh chóng chạy đến.thiếu Hạo nâng Hàn Tuyết dậy điên cuồng hét lên :
- Xe cứu thương , gọi xe cứu thương cho tôi.Nhanh lên.
Thiếu hạo vùi mặt vào cổ Hàn Tuyết thì thầm :
-Em dám bỏ anh lại một mình anh sẽ giết chết tất cả mọi người.Kể cả chị của em.Vì vậy em thử chết xem..
Một giọt nước mắt rơi xuống trên cổ của hàn tuyết.Đây là lần đầu tiên trong đời , long Thiếu Hạo rơi nước mắt vì người khác.hiện giờ anh chỉ cảm nhận trái tim mình đang co rút cực kỳ đau đớn.Nhìn thấy Hàn Tuyết nằm trên vũng máu ngất đi ,Thiếu Hạo cảm giác như chính mình cũng đang dần mất đi tính mạng.
Trong lúc đưa hàn Tuyết vào phòng phẫu thuật , Thiếu Hạo quay sang Hàn Doanh trừng mắt nhìn cô.Nếu cô ta không xuất hiện , Hàn Tuyết sẽ không bị trúng viên đạn đó.thiếu Hạo điên cuồng lao đến nắm lấy bả vai của hàn Doanh không ngừng lắc :
- Là cô , tại sao cô lại xuất hiện ngay lúc đó chứ ? Chính cô hại chết em mình đấy.Cô vừa lòng chưa?
Hàn Doanh nức nở lắc đầu :
- Xin...xin...lỗi.Em..không...không biết mà.Em ..không biết.
Thiếu Hạo cố gắng áp chế lửa giận để mình bình tĩnh hơn nhưng hình như anh làm không được thì phải.Anh lại hét lên :
- Hàn Tuyết mà có chuyện gì tôi sẽ cho cô và Lăng Tây Y đi tế sống cô ấy.Nghe rõ chưa ?
Vừa lúc đó Thái Sinh chạy vào bệnh viện nghe thấy lời nói của Thiếu Hạo liền lên tiếng :
- Hàn Doanh là chị ruột củaVũ Cơ.Anh dám làm như vậy sẽ khiến cô ấy hận anh suốt đời.Tốt nhất bây giờ ngồi xuống bình tĩnh lại chờ kết quả phẫu thuật đi.
Nói rồi cô quay lại phía sau Airi lên tiếng :
- Cậu vào phòng phẫu thuật đi.Mình không có tin tưởng bác sĩ ở đây.
Airi không chậm trễ lao thẳng vào phòng phẫu thuật.thiếu Hạo nhìn thấy đôi mắt lóe sáng tia hi vọng.Anh thở phào nhẹ nhõm.Airi là một bác sĩ cực kỳ giỏi.Có cô ấy phẫu thuật cho hàn tuyết thật tốt quá.Thái Sinh bước đến bên cạnh an ủi Hàn Doanh :
-Không phải lỗi của chị mà.Vũ Cơ sẽ không sao đâu.Đừng khóc.
Hàn Doanh nghẹn ngào :
-Chị đáng chết , là chị hại Hàn Tuyết , chính chị hại Hàn Tuyết ra nông nỗi như vậy
Hành lang bệnh viện chật kín người của CEO_LEADER.Ai cũng lo lắng cho hàn Tuyết nhưng lần đầu tiên nhìn thấy Thiếu Hạo mất bình tĩnh đến mức độ đó khiến ai cũng phải ngạc nhiên.Anh gần như bức điên mình.Mỗi giây phút chờ đợi càng khiến Thiếu Hạo điên cuồng hơn.Bức tường bệnh viện đã loang lỗ vết nứt và vết máu do Thiếu Hạo đấm vào.Mọi người nhìn vào cảm thấy vô cùng sợ hãi.Nhưng không ai để ý đến một bóng