- GG chúng ta lên phòng nghỉ nghơi trước đi, mọi người đi đường cũng mệt rồi .. GG!!!!!!
Khoảng cách giữa nó và hắn không xa đủ để giọng của hắn truyền đến tai nó nhưng phản ứng của nó vẫn như không nghe thấy gì
Đảo mắt một cái như đang tìm cách cứu binh, Hu Ge khoát tay lên vai hắn - Mặc kệ cậu ấy đi, chắc là còn phấn khích với nơi này quá mà
Nói rồi cậu tiến đến bên cạnh vỗ vào vai nó, phản ứng giật mình kinh ngạc của nó làm hắn như đã phát hiện một cái gì đó, biết phản ứng của nó đã làm hắn chú ý nên cậu ghì mạnh vai nó xuống
- Chúng ta nhận phòng thôi, mọi người đi đường cũng mệt rồi –Hu Ge quay sang nhìn nó nở một nụ cười mang đầy ẩn ý
Nó đảo nhẹ mắt sang nhìn hắn rồi quay lại nhìn Hu Ge gật nhẹ đầu
- Uhm!!!
Sau khi ai đã về phòng náy
Tại phòng, nó vừa nằm phịch ra giường một cách mệt mỏi
Cốc .. cốc .. linh tính như báo trước, nó ngồi dậy lấy lại sức sống bước tới mở cửa, sau cánh cửa hắn đứng đó ánh mắt kì lạ nhìn nó
- Có chuyện gì sao? –nó nghiên đầu nhìn hắn khó hiểu
- Anh có chuyện muốn hỏi em
- Được rồi vào đi
Hắn bước vào ngồi lên chiếc ghế đối diện cái giường mà nó đang ngồi trên, nó cuối mặt xuống một cách rụt rè như một đưa tội phạm đang phải đối mặt với một cảnh sát máu lạnh
- Anh ...
- Em đang giấu anh chuyện gì sao?
- Là chuyện gì?
- Có thật là em không có?
- Chuyện gì cơ chứ, anh thật kì lạ
Mọi hình ảnh trước mắt nó lúc này bổng nhưng nhòe đi, đầu nó ong ong như đang quay cuồng
Cốc .. cốc .. nó bước lại mở cửa, sau cánh cửa là Hu Ge .. cậu nhìn sắc mặt nó như đoán ra được điều gì
- GG tớ có chuyện muốn nói với cậu
- Vậy à –nó quay sang đưa mắt nhìn hắn - Em cũng có chuyện gấp muốn nói với Hu Ge, anh ra ngoài chút được không –nó chấp 2 tay xoa xoa năn nỉ hắn
- Tại sao không thể nói luôn trong này
- Vì đây là chuyện riêng cơ mà, đừng lo không có gì đâu –
Nó kéo tay hắn đẩy ra khỏi cửa rồi đóng xầm cửa lại
- Này... –bị nó kéo quá nhanh hắn chưa kịp phản ứng thì quay lại cánh cửa đã đóng chặt căn phòng
- GG!!!!! –cậu châu mày lại khiến nó cũng hiểu điều cậu muốn nói là gì - WZ đã phát hiện rồi à
- Ừhm
- Có phải .. khả năng thính giác của cậu đã mất dần
Nó không nói gì .. chỉ lẳn lặng một lúc rồi gật đầu
- Tại sao cậu lại cố chấp như thế, thay vì một mình chịu khổ thôi thì .. GG!!!!
Bổng mặt nó tái nhợt, đầu nó đau nhức, một chân nó thụt lùi rồi như muốn ngã xuống đất nhưng Hu Ge lại may mắn đỡ kịp, cậu bế nó đặt lên giường
- Thật sự là không ổn rồi
- Bây giờ thì tớ đã hiểu thế nào là thời gian đếm ngược, tất cả thật sự phải kết thúc thế này sao….?
- Đừng nói nữa –Hu Ge chợt rút cái khăn tay của mình lau vội dòng máu đỏ đang chảy dài từ mũi sang 2 bên má của nó
Nó đưa tay nắm lấy bàn tay Hu Ge - Dù có lau thì nó vẫn sẽ chảy thôi, cứ bỏ mặt mọi thứ đi
Cậu giựt tay nó ra típ tục lau dòng máu - Ngốc!!! Dù nó có chảy thì tớ vẫn sẽ lau, nhất định tớ sẽ cầm cự được
Cạch .. Hu Ge bước ra từ phòng nó rồi nhẹ nhàng đóng cửa lại
- GG đâu –giọng hắn vang lên bên cạnh cậu
- Ngủ rồi
- Rốt cuộc 2 người đã nói gì
- Những việc không liên quan đến cậu
Bổng choc hắn túm lấy cổ áo Hu Ge chấn vào tường - Tránh xa GG ra đi, tôi không bao giờ để cậu có được GG đâu
Siết chặt cổ tay hắn, Hu Ge từ từ kéo tay hắn ra khỏi cổ áo mình, ánh mắt 2 người nhìn nhau như 2 con dạ thú đang muốn giết chết đối phương, Hu Ge nở một nụ cười sắc lạnh đầy nham hiểm khiến hắn phải giật mình - Đừng chắc chắn như thế, thời gian đang đếm ngược đấy –nói xong cậu hất mạnh hắn ra rồi bỏ đi
…………………………………………Yeugiaitri.Mobi………………….Tối hôm đó
Tiếng sóng vỗ rì rào đập vào những tảng đá biển dưới một không gian tĩnh mịt của trời đêm, từng cơn gió rít qua da thịt thật khiến người ta lạnh buốt, hang ngàn sợi tóc tung bay theo cơn gió tạo nên một cảm giác não nề đáng sợ. Một cô gái đang ngồi trên một tảng đá
Một chiếc áo từ phía sau đấp lên bờ vai nhỏ nhắn của nó - Khoát vào đi không thì cảm lạnh nữa sẽ khổ lắm đấy