Vừa đến cửa đã thấy con bé ngồi trên cái ghế dựa rồi, chơi nguyên cái váy trắng màu mè hoa lá hẹ, đội thêm cái nón rộng vành... Thật ko khác nào con nhà tiểu thư... Đúng là 2 con bé Nhi này tuy trùng tên nhưng quả thật tính cách đến gu ăn mặc đều hoàn toàn khác nhau, nếu bé Nhi với tính cách khó hiểu, pha chút tinh nghịch và ăn mặc có phần gợi cảm sexy thì bé Nhy này tính tình có vẻ nết na thùy mị, dễ thông cảm cho người khác và ăn mặc có phần sang trọng chau chuốt kỹ lưỡng từng bộ phận lắm.
Vừa thấy tui con bé đã lon ton đi tới... giờ mới để ý thêm cái guốc cao gót nữa có nhất phải dìm tui cỡ đó không ? đã cao rồi còn làm vậy nữa
Tui mới hỏi:
- Ủa ko hôm nay ko thích đi SH hả ?
- Xe nào mà hổng được, thích hông, dắt xe vô nhà đi, lấy xe em mà đi – con bé phồng má lên mà đối đáp…riết 2 con này đi với tui riết rồi lờn mặt, toàn học mấy cái tính bố láo…từ tui
Hơi quê quê mới bồi thêm phát nữa:
- Ủa mà nón bảo hiểm đâu, đội cái nón rộng vành vậy hổng sợ hugo nó vịn à
- Ủa hugo là ai – mặt con bé bơ ra
- Là mấy anh chiến sĩ công an giao thông bán mặt cho đất bán lưng cho trời vì dân vì nước đó em – tui ghẹo
- À, anh mô tả nghe mắc cười quá, hihi, hổng sao đâu, anh cứ chạy đi, ông nào thôỉ…. em lo cho !!!
- Đừng có xạo nha má, em lo khóc thì có !
- Ơ thật mà, hổng có khóc đâu, phone cho ba em cái là ok hehe
Mẹ, gia đình con bé Nhy cao này chắc lại con ông cháu cha cmnr - Tui thầm nghĩ về thôi đôi có cái vấn đề này nữa tới đó xem nó gọi bác Nhanh hay bác Chậm, rồi kiu con bé lên xe.
Lần này leo lên xe, bé Nhy ngồi kiểu nghiêng 1 bên, 2 chân chéo lên nhau (tại mặc váy mà), 1 tay gác lên đầu gối để chặn cái váy khỏi bay 1 tay ôm eo tui. Đi đường người ta toàn dòm tui... à ko... toàn dòm bé Nhy thì đúng hơn... chắc ai cũng nhỉ 2 đứa tui là tình nhân thì phải. ___. !
Hôm nay thấy tui, hình như con bé nó mừng như chúa sống lại phải, lúc nào cũng cười, rồi cứ kể lể mấy ngày qua, làm gì, ăn gì, rồi không có ai đi chơi rầu thúi ruột. Rồi con bé cũng hỏi thăm bé Nhi này nọ linh tinh qua loa. Hồi sau tui hỏi bé Nhy:
- Hôm nay muốn ăn cái gì người đẹp ? mà cái gì ăn cho no nó xíu nhé, đói lắm rồi đới.
- Hihi, hay đi ăn chả lụi đi, lâu quá em chưa ăn…
- Ừa, vậy cũng được, sẵn sàng người đẹp…
Kể sơ cho các bác món chả lụi này, hình như món này ngoài 1 số tỉnh ở miền Trung có ra thì ở cái miền nam này tui chưa thấy có ai bán, ngoài Biên Hòa chỗ tui, mà ở Biên hòa cũng chỉ có 1 con phố nó bán thôi chứ nơi khác nó cũng chả bán. Nếu ai có dịp ghé Biên Hòa hãy thử thưởng thức cái món ăn dân dã này. Nó thuộc 1 trong nhiều món ăn vặt có thể “no”. Hiện ở Biên Hòa thì các bác có thể tìm ghé ở Bửu Long, nếu đi từ Bình Dương sang, vừa qua Cầu Mới thì các bác quẹo trái…đi khoảng 2km, cứ ngó về bên tay phải sẽ khắc thấy 2, 3 quán. Món ăn có lẽ vì không được phổ biến rộng ra các tỉnh khác, 1 phần là vì gia truyền, có nhiều nơi nó cũng tập tọe làm bán nhưng thực sự ăn cho ra gì và phần thứ 2 là làm cái này rất tốn thời gian, lặt vặt lắm nên đa số vô ăn mấy quấn chỗ này toàn con cháu trong gia đình bu vô phụ người nướng, người gói nhân, người chạy bàn, người trong xe, người lặt rau tỉa bánh tráng... khách ra vô lườm lượp, ăn thì biết nó được làm từ lớp vỏ bánh tráng phơi sương mềm dẽo, được gấp gọn gàng bằng 2 đốt tay, bên trong có nhân gồm thịt heo xay nhuyễn, tôm, rồi người ta xiên nó qua 1 cái cây rồi nướng lên phết mỡ heo cho chín đều, 1 phần chả lùi hiện tại là 12 ngàn (1 người có thể ăn 2 phần là ứt hự). Khi ăn, dùng phần bánh tráng đã được phơi sương được cắt tỉa bằng hình vuông cho rau sống dưa leo, xoài, rau răm, bỏ 2 miếng chả lui vô rồi cuộn lại như gói cuốn… và chấm với nước chấm đặc trưng, cay cay, ngọt ngọt, hơi mằn mặn… nói chung là khẩu vị đặc trưng của người miền Nam.
2 đứa bào như chiến hạm, công nhận con này ăn cũng ác chiến. Hai đứa chiến đấu gần 7 phần mà không xi nhê, bem hết gần cả 5, 6 đĩa rau của người ta…
Ăn xong con bé rủ đi uống sinh tố ngoài bờ kè, thôi thì cũng chiều lòng thấy có vẻ vui vui làm tui cũng thích lây. Tự nhiên thích cái nụ cười tươi của bé Nhy, nếu bé Nhi nhà ta mang nụ cười khúc khích nhí nhảnh, thì bé Nhy này lại mang nụ cười mỉm lộ rõ 2 cái núm đồng tiền xinh xắn với đôi môi chúm chím. Cũng vác xe chạy ra bờ kè, mà mắt cứ phải địa hugo xem nó cứ đứng đường không. Thà tránh còn hơn, chứ không có rảnh mà mong gặp đó để con bé Nhy test. Đến nơi tui lo cất xe, để bé Nhi gọi nước, rồi ra ngồi, 2 đứa nói chuyện linh tinh từ trên trời dưới đất.