M chở đi.
- Uhm, lên đi kìa. - Nhỏ Q tiếp lời hộ tôi. Cảm kích nhỏ Q quá đi đó mà.
Nhỏ vừa ngồi lên xe thì tôi thấy cuộc đời nó đẹp sao từ đây, nhỏ cũng nhẹ, không đến nỗi nào, ai mà biết trước cuộc đời không như ta mơ. Hix. Tòm tem cùng nhỏ hành trình đến trường, anh thế mà khỏe. Lần đầu trong đời chở gái đi học nên khá hăng hái, tuy thế tôi vẫn cố tình đạp chậm ở mức có thể để níu giữ cái cảm giác êm dịu khó tả này.
Tôi đạp chậm thì có lí do là vậy còn hai nhỏ kia không biết vì yếu hay thích hóng nắng hay sao mà đạp còn chậm hơn cả tôi. Nhỏ im lặng ngồi sau xe, lâu lâu tôi có ngoái lại nhìn cho thỏa cái nỗi thèm thuồng . Nhỏ đeo tới hai cái khẩu trang mà thấy vẫn đẹp, chắc tại hoang tưởng nữa rồi đây.
Nhằm phá tan sự ngượng ngùng của hai đứa, tôi chủ động bắt chuyện trước.
- H xinh ghê. Hi hi... - Tôi cười nham nhở tuông tràn khen ngợi dư thừa của bất kì thằng con trai nào đang bước trên con đường tán gái đầy của lạ nhưng lại lắm gian truân. Tuy nhiên, sự thật nó vẫn cứ là sự thật bởi vì nhỏ xinh thật còn lời tôi khen cũng xuất phát từ cái tâm thật.
- ... - Chắc đang mỉm chi, dù không thấy nhưng tôi đoán thế.
- Ăn cái gì mà nặng như heo thế. - Tôi chọc nhỏ.
- Ăn cơm chứ ăn cái gì. Hi. Ai biểu, có ai mượn xuống chở đâu.
- Nhưng mà thích. He.
- Ui, trời nắng thế không biết. - Ngồi xe anh chở không hỏi anh mà đi hỏi trời hả em.
- Trời, mặc áo khoác với thêm hai cái khẩu trang thế kia mà còn than à. Nhìn M nè, có mỗi cái áo tay ngắn còn không than...
- Đen da hết.
- Con trai da ngâm ngâm nó mới thấy mạnh mẽ chứ. Hi. - Đen thế mà men em ơi.
post by hoabattu - yeugiaitri.mobi
5. Say nắng
- Sao đạp chậm dzậy. - Nhỏ hỏi khi thấy tôi cứ tà tà.
- Đang chở heo nặng quá đạp nhanh sao nỗi. - Tôi trêu nhỏ. Mà cũng phải thú thật, sao lúc đầu mới đi thấy nhỏ nhẹ tơn còn giờ thấy nặng như đèo cả quả đất ấy. Mệt thật.
Nhưng nói gì thì nói lúc này sức vẫn còn nên tôi ngay tắp lự phóng nhanh hơn vượt mặt hai nhỏ bạn của nhỏ đang chạy như rùa bò phía trước, từ lúc đi tới giờ hai nhỏ này cũng lịch sự thấy ớn, tự giác đạp xe sóng đôi với nhau nói chuyện, chẳng quấy rầy gì đến tôi, cứ như đang tạo không gian riêng tư cho tôi tha hồ phe phởn cùng người đẹp, các bạn đã có lòng thì anh cũng không câu nệ làm gì, cứ vậy mà phởn tự do tự tại.
Đã lên dốc mà gió còn thổi ngược mới tai hại chứ, đúng thật bây giờ mới chiêm nghiệm được thêm một điều, muốn cua gái tất yếu phải rèn luyện thể lực cộng thêm sức bền bỉ, chịu đựng thì mới nghĩ đến cơ may thành công mà không gặp phải tai nạn đáng tiếc hay hao mòn thể trạng (tất nhiên đây mới chỉ là một trong những điều kiện cần thôi).
Vụt mặt được hai nhỏ kia cũng là lúc cơ đùi nó ê, toàn thân nó nóng. Ông bà ta có những câu đại loại như "yêu nhau cởi áo cho nhau...", "yêu nhau mấy núi cũng trèo mấy sông cũng lội mấy đèo cũng qua"; người thì chưa được đụng, núi thì chưa trèo, sông thì cũng chưa lội, cơ mà đang qua mấy cái đèo dốc đầy mệt nhọc đây ông bà ơi. Cứu con!
Mệt thế đã đành, ở đây còn phải làm vẻ thoải mái không có chuyện gì thế mới khổ cái thân chứ, mệt cũng chẳng thấm vào đâu nhưng mà giả không mệt đâm ra nó lại mệt. Thấy tôi có vẻ "đắm đuối" nhỏ mới cất lời hảo tâm:
- Để H đạp phụ M hơ!
Chở gái đi học ai đời nào bắt gái đạp hộ, mất hình ảnh nên dù nhọc nhằn bở hơi tai tôi vẫn phải gắng gượng:
- Thôi, M đạp nỗi mà, lo gì. Hi. - Nặn thêm một nụ cười đầy đau khổ.
Thời gian chầm chậm nhỏ giọt, gió thổi ngày một mạnh hơn, dốc thấp qua rồi lại đến dốc cao, gắng gượng cuối cùng leo qua được con dốc cuồi cùng, thở phào nhẹ nhõm. Không lượng sức mình, yếu mà cứ đòi ra gió đó chính là tôi lúc này. Cơ mà anh vẫn ổn, phởn vẫn được:
- Chắc chở heo đi bán kiếm tiền luôn quá!
- Ây dza, M dám hả. Tội nghiệp H. - Nhỏ đùa lại. Yêu lắm cơ.
- Nói dzỡn chứ H đáng yêu thế kia, ai nỡ bán. Hi.
Phù, may quá cuối cùng đã đến đích. Ké....ét....ttt... Tôi thắng xe trước cổng trường.
- Tới rồi. Mời quý cô xuống xe.
- Uhm... hi.
- H dzô trước đi. M đi đây xíu. - Tôi nói rồi đạp xe đi đưa lại cho thằng bạn.
- Uhm, dzậy H dzô trước nghen.
Người tôi đã mỏng như con tép vừa mới bỏ công tích góp chút da thịt thì màn cày ải hôm nay đã đốt hết toi mọi thứ. Hix. Vào lớp học thần trí cứ ở trên mây, phần vẫn còn vui, phần thì cũng hơi choáng. Học hành cũng chẳng vô nỗi vì mệt , ngồi cứ suy nghĩ mông lung rồi cười một mình như thằng điên. Cơ mang lúc này tôi đang bị say nắng thật luôn, cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng.
Cố gắng lắm mới chiến đ