Sun. Trái ngược với người bạn thân của mình là Hải Long, hầu hết các cô đào nổi tiếng đều dính dáng ít nhiều tới anh chàng lắm tài nhiều tật này.
Khi Hạ Chi xuống tới đại sảnh của khách sạn thì đã đầy những khách đang đứng thành từng nhóm nhỏ, bàn tán, làm quen, chúc tụng nhau. Cô nhìn thấy Thiên Anh, Long, Huy Khánh, Hương và một cô nàng lạ mặt đang đứng một chỗ ở trung tâm, máy quay phim, chụp hình đang chĩa về phía họ, nhưng không có ai dám tới gần vì mấy người vệ sĩ đứng xung quanh nhìn rất cao to và dữ tợn. Đứng bên cạnh Thiên Anh là Hương, trong bộ đầm màu đen quý phái. Nhìn vẻ tự nhiên của cô, Hạ Chi không dám tin rằng người hôm qua nói sẽ ra đi và cô gái đang đứng cạnh Thiên Anh kia là một.
Đứng khoác lấy cánh tay của Huy Khánh là một cô gái thậm chí còn lộng lẫy hơn. Hạ Chi nhớ hình như cô nàng này khá nổi tiếng trong giới người mẫu nên lúc này cô nàng gần như là nổi bật nhất trong đại sảnh này. Chiếc vòng đính kim cương sáng lấp lánh trên cổ, chiếc váy bó sát trễ ngực càng làm cô thêm phần quyến rũ.
Chỉ có Hải Long vẫn đứng một mình, và có vô số những đôi mắt đẹp vẫn không ngừng hướng về phía anh. Hạ Chi cũng không lấy làm ngạc nhiên lắm, những ngày qua tuy tiếp xúc không nhiều với người đàn ông lạnh lùng này nhưng cô cũng hiểu một phần tính cách của Long.
Nghĩ tới đây, Hạ Chi đi ra bên ngoài quảng trường vì đằng nào thì chút nữa lễ ra mắt cũng sẽ tiến hành ở bên ngoài sân khấu lớn. Bên ngoài cũng đầy người với đủ các loại máy móc. Một màn hình chiếu lớn ở trên sân khấu liên tục chiếu hình ảnh về đường đua mới, về các thành viên của Victory cũng như quá trình kiến thiết, xây dựng đường đua, các nhà tài trợ chính cũng như giới thiệu về Cát Bà nói chung. Những dãy ghế dành cho khách mời cũng đã kê ngay ngắn trên quảng trường. Hoa và ruy băng đỏ treo khắp nơi, giống như sắp khai trương một mùa lễ hội vậy.
Vừa đi tới đầu lối rẽ vào sân lớn của khách sạn cô nghe thấy tiếng ồn ào tranh cãi của nhân viên bảo vệ với một ai đó. Chi nhìn về phía ấy, chỉ thấy có một chiếc xe mui trần màu hồng đang đậu ở trước cửa lối ra vào và đang bị mấy người bảo vệ ngăn lại. Cũng đúng thôi, vì nơi đó chỉ dành để cho đội đua xe đậu xe, người ngoài không thể tiến vào được, cái này cũng là đảm bảo an toàn tuyệt đối cho cuộc đua sắp diễn ra. Ngồi trong xe là một cô gái tóc hung hung đỏ, búi cao, đeo kính màu hồng rất thời trang. Cô đang tranh cãi điều gì đó với mấy người bảo vệ.
-Tôi đã nói rồi, tôi cũng ở hội đua xe mà, tại sao lại không cho tôi vào?- Cô gái nhăn nhó giải thích.
-Xin lỗi, chúng tôi không được chỉ thị nào về việc sẽ có thêm xe vào trong bãi này trước khi cuộc đua diễn ra. Để đảm bảo an toàn tuyệt đối cho cuộc đua, mong cô hãy cho chúng tôi xin xác nhận từ người của câu lạc bộ.
Cô gái bắt đầu tỏ vẻ thiếu kiên nhẫn.
- Tôi là Tú Linh, em gái của anh Thiên Anh, tôi mới từ nước ngoài về đêm qua, đi suốt đêm giờ mới tới đây. Có cần tôi cho xem giấy tờ của tôi không?
Hạ Chi nghe tới cái tên Tú Linh mà cũng giật mình. Không được nhìn thẳng mặt nên cô cũng không biết người này có giống Thiên Anh thật hay không, nhưng cô nghe Thiên Nguyên kể qua rằng cô em gái này của Thiên Anh rất ghê gớm và cũng mê đua xe không khác gì anh trai mình.
Cô bèn tiến tới phía đó, dù sao thì những người bảo vệ này cũng không phải không biết cô. Hạ Chi là người gần như đã đóng đô ở khách sạn này trong một thời gian dài, trong mắt những người bảo vệ này thì cô chắc cũng phải là con cháu của một gia đình giàu có nào đó thì mới có khả năng chi trả cho cô ở khách sạn hàng đầu trên đảo như vậy.
-Anh Long và anh Thiên Anh đang ở ngay đại sảnh. Các anh cử một người vào báo cáo được mà.- Hạ Chi tiến tới lên tiếng nhắc.
Nghe cô nhắc vậy, một trong số họ bèn chạy vào trong ngay. Tú Linh đang ngồi trên xe cũng quay lại nhìn, thấy một cô gái ăn mặc giản dị, rõ ràng không phải tiểu thư danh gia tới đây làm khách mời thì càng tỏ ra ngạc nhiên, hỏi:
-Em là ai thế? Em quen anh trai chị không?
-Dạ, em làm ở phòng khám của anh Thiên Anh chị ạ.
-Nghe Nguyên bảo ông Thiên Anh có phòng khám ở đây, chị không tin lắm. Hóa ra là vẫn không bỏ nghề thật.- Tú Linh mở cửa xe bước xuống.- Chị là Tú Linh, anh Thiên Anh có bao giờ kể về chị không?
-Bác sĩ và anh Nguyên nhắc chị thường xuyên mà.- Hạ Chi cười với cô gái xinh đẹp rực rỡ như một đóa hoa này. Đứng cạnh cô, Hạ Chi cũng cảm thấy không gian xung quanh như sáng hơn một chút.
Ra nước ngoài học tập đã lâu và cũng tự lập ở bên đó nên Tú Linh không bị nhiễm những thói xấu của đám con gái nhà giàu hay nhìn vào áo quần để đ