g biết rung động .
Lạc Dương là 1 chàng trai tốt rất tốt là khác. Những khi cô yếu mềm khi cô gục ngã, Lạc Dương luôn là người duy nhất nâng đỡ cô như 1 thiên thần hộ mệnh
Anh ấy luôn yêu cô mà không yêu cầu cô đáp trả. Yêu đơn phương đaukhổ nhiều lắm ! Trái tim anh ấy đau nhưng anh chấp nhận tất cả, đau 1 mình còn hơn là ép buộc người khác để rồi cùng đau!
6 năm gần bên nhau chẳng lẽ khônglà gì ????!!! Nhưng Mai Mai đã cố gắng chai lì với tất cả, bắt trai tim mình phải ngủ, ngủ thật lâu để không yêu 1 ai khác ngoài Tử Long !
Nhưng đến bây giờ, những xúc cảm, những suy nghĩ dồn nén tích tụ bấy lâu nay đang bùng cháy thành1 tình yêu mãnh liệt. Chắc cô sẽ phát điên lên nếu không nói ra cái điều ấy
......
Lạc Dương quay lại nhìn cô, ngỡ ngàng trước tất cả. Trái tim anh đập loạn nhịp. Anh không biết liệu mình có đang mơ hay không nữa
Anh cũng biết giờ đây trái tim Mai mai đang dần hướng về phía anh. Nhưng để quên đi Tử Long, quên đi cái thứ tình yêu cô đã ấp ủ, đã tôn thờ suốt 6 năm thật sự không hề dễdàng !
Ấy vậy mà Mai Mai đang đứng trước mắt anh và nói rằng cô ấy yêu anh. Anh nhìn cô bằng ánh mắt kinh ngạc nhưng hạnh phúc, sung sướng vô hạn
Lạc Dương chạy tới bên cô, lau đi những giọt nước mắt vô tội đang rơilã chã kia rồi ôm cô ấy vào lòng
-Anh xin lỗi đã lạnh lùng với em như thế !
......
Bóng tối dường như đã phải nhường chỗ cho ngọn lửa tình yêu rực cháy ấm áp trong lòng họ
Không gian lắng đọng thành những giọt hạnh phúc......
Ngọt ngào.......
Tràn đầy yêu thương......
Mùi hương cây cỏ , tiếng nhịp đập trái tim......
Tất cả thật lãng mạn.......
Và rồi Lạc Dương đã trao cho cô ấy 1 nụ hôn - 1 nụ hôn xóa đi tất cả những giận hờn , những quá khứ đau thương , nụ hôn khởi đầu cho 1 tình yêu mới , nồng nàn hơn....bỏng cháy hơn....
VI) EVERYDAY I LOVE YOU MORE!!!!!
Trong phòng của Lạc Dương.....
- Em có chắc rằng mình đã sẵn sàng không? Nếu không thì đừng épbuộc mình !
-Em chắc chắn !- Mai Mai nhìn Lạc Dương ánh măt không chút do dự- Từ giờ phút này đây em sẽ thực sự trở thành vợ của anh , của riêng anh, riêng anh mà thôi..... Mãi mãi.....vĩnh viễn.....
......
Sáng ,thức giấc, nhìn thấy 1 vệt máu như cánh hông trên chăn ,Mai mai bất giác đỏ mặt, đỏ lên như cà chua chín. Cô liếc mắt nhìn sang bên chiếc đèn ngủ.
1 bó hồng xanh rất lớn kèm theo 1 chiếc thiệp nhỏ:
"EVERYDAY I LOVE YOU MORE!!!"- là nét chữ của Lạc Dương
Mai Mai mỉm cười hạnh phúc
-Anh ấy thật là lãng mạn!!!
Cô chạy sang phòng làm việc. Lạc Dương đang ngồi đó, bên chiếc máytính, khuôn mặt đăm chiêu
Mai Mai rón rén bước tới bịt mắt anh ấy
-Mai mai, em tỉnh rồi à?
-Sai rồi em không phải là Mai Mai- cô nhóc nhõng nhẽo
-Nhà chỉ có 2 người, không phải em thì là ai?- Lạc Dương phá lên cười
-Không được, chồng yêu anh phải gọi em là vợ !!!!!- Cô ấy ghé sát tai Lạc Dương thầm thì, nũng nịu bằng cái giọng ngọt như mía lùi !!!
Cô cũng thật là lạ. Cô yêu Tử Long, chờ đợi suốt 6 năm và rồi vội vã đính hôn với Lạc Dương quên đi cái mối tình ấy. Và mới chỉ có 3 tuần thôi, cô đã thay đổi hoàn toàn.
Đứng trước Lạc Dương cô có thể gọi "chồng" 1 cách trơn tru và bằng cái giọng ngọt sớt.
Sẽ có người nói cô là kẻ bạc tình bạc nghĩa, là kẻ trăng hoa. Nhưng 6 năm chờ đợi với 1 cô gái bé nhỏ khác nào 1 cực hình!
Cho đến phút chót, trước khi cô đòng ý lời cầu hôn của Lạc Dương cô vẫn là 1 người con gái chung tình.Quá chung tình là khác !
Trong 6 năm sang Mĩ, chỉ có 2 nămđầu Tử Long còn nhắn tin cho cô nhưng 4 năm tiếp theo, không 1 lời nhắn nào cả. Thậm chí cô không biết Tử Long còn sống hay đã chết,không biết anh ấy ở đâu. Vậy mà côvẫn chờ, chờ mỏi mòn. Thế chẳng phải là quá đỗi chung tình hay sao?
Đã đến lúc cô được sống cho bản thân mình, sống với 1 mục đích khác, không phải để chờ đợi mà để chăm sóc người đã tôn thờ cô như 1nữ thần bấy lâu nay
Cho đến bây giờ, sự mất tích của Tử Long trước ngày sinh nhật của Mai Mai vẫn là 1 ẩn số.
Nhưng cô không muốn đi tìm cái ẩnsố ấy nữa.....
Không chờ đợi câu trả lời từ cuộc đời này nữa.....
Không đắm chìm trong tuyệt vọng, trong đau khổ nữa.....
Cô sẽ quên tất cả để đến với Lạc Dương 1 cách chân thành nhất
Lạc Dương nghe được cái từ"chồng" thì sướng âm ỉ. Anh cười ầm lên khiến Mai Mai bực mình. Cô nhìn Lạc Dương bằng đôi mắt hình dấu hỏi chấm, khuôn miệng hình dấu hỏi chấm, trên đầu cũng là 1......dấu hỏi chấm vừa to vừa nặng tưởng chừng ....đè gãy cổ cô nàng ^^
-Anh chê em trẻ con à?- Cô ấy nói mặt đỏ bừng bừng lên v