/>
Tử Long nói mạnh,nhanh chóng khóamôi Mai Mai ngay lập tức. Mai Mai phản kháng mạnh mẽ nhưng Tử Long không buông tha cứ siết lấy cô. Lạc Dương trông thấy người congái mình yêu –người sắp làm vợ mình bị kẻ khác ôm hôn trước mặt thì tức phát điên. Anh đã có ý tốt không muốn giải quyết bằng vũ lực nhưng xem ra Tử Long muốn khiêu chiến. Anh sẽ không tha thứ.
Máu sôi sùng sục,lông mày nhíu lại,răng nghiến ken két.Bàn tay anh đã thu thành nắm chuẩn bị ra đòn trời giáng vào Tử Long thì bất chợt ánh đèn nháy làm anh dừng lại. Cái quái gì thế này? Hai gã phóng viên đang nhằm thẳng vào Tử Long và Mai Mai bấm máy lia lịa. Tử Long vộidừng lại hành động của mình quay sang nhìn hai gã kia. Lạc Dương lao đến xử lí tên kia
-Muốn gì? –anh gằn giọng. Tử Long cũng định lao ra nhưng nghĩ lại đây là cơ hội tốt cho anh. Anh vội đến vỗ vai Lạc DƯơng. Vẻ đều giả hiện rõ lên mặt
-Kìa anh,đừng nóng thế -rồi Tử Long quay sang nhìn hai gã kia –Thật xin lỗi hai vị,anh ấy hơi nóng nảy,vậy hai vị muốn gì?
Lạc Dương suýt nữa không đứng vững nổi trước thái độ của Tử Long.Anh bỏ cổ áo gã phóng viên ra quay sang trưng mắt với Tử Long
-Cậu chỉ hèn hạ đến thế sao? Muốn chiến đấu thì chiến trực diệnđi,đừng có kéo Mai Mai vào.
Tử Long bỏ ngoài tai lời nói của Lạc Dương,anh tiếp tục nói chuyện với hai gã kia
-Thưa anh,cô gái này là ai vậy?
-Các anh làm phóng viên mà không biết sao? Thật tầm thường! Cô đây là con gái ông Hoàng Nhật Long và làvợ chưa cưới của tôi. –Tử Long cườiđắc thắng. Lạc Dương kinh ngạc trước sự trơ trẽn của Tử Long
-Cậu…….-anh mấp máy môi nói không nên lời
-Thưa anh,anh có phải là Lạc Dương–tổng giám đốc trẻ tuổi tài năng nhất nước không ạ?
-Anh muốn gì –Lạc Dương tức tối lườm gã kia làm gã sởn gai ốc. Người ta vẫn đồn anh là “Ice prince”hôm nay hắn mới được nếm trải sựlạnh giá của anh. Quả thực đáng sợ!
-Xin hỏi anh có quan hệ gì với hai người này?
Lạc Dương đang tức phát điên,anh chẳng còn lí trí mà để ý đến hậu quả nữa.Anh ôm eo Mai Mai khẽ đặtmột nụ hôn lên má cô
-Tôi và cô ấy đã cưới nhau
Hai tên phóng viên ngây người khi anh nói thế,họ không hiểu chuyện gìcả. Tử Long cười cười nhìn Lạc Dương
-Vậy là huề! Bây giờ đấu trực tiếp chứ nhỉ?
Nói rồi Tử Long gọi cho mấy tên vệ sĩ.Lát sau bọn họ đến lôi hai gã phóng viên kia đi. Lạc Dương ngạc nhiên và lo lắng hỏi
-Cậu định làm gì họ?
-Xử đẹp thôi! –Tử Long cười nụ cười của quỷ -còn anh,anh muốn gì?Đánh tôi ư? Đừng mơ! Mai Mai là của tôi
-Cậu kiêu căng vừa phải thôi. Tôi không muốn ra tay với cậu nhưng xem ra cậu muốn được đánh rồi –Lạc Dương đang định xông tới thì Mai Mai bất ngờ ôm lấy anh
-Đừng,đừng làm thế! Em xin anh………………..
Lạc DƯơng lấy lại bình tĩnh anh thở dài vuốt tóc cô
-Ừ,anh hiểu em………..
Tử Long lại tức điên lên.Anh lôi Mai Mai một cách thô bạo khỏi Lạc Dương làm Mai Mai hét lên vì đau
-Anh làm em đau,buông ra đi
Lạc Dương không thể chịu nổi. Anh tiến đến vặn mạnh cổ tay của Tử Long,nhìn anh ánh mắt thù hận
-Anh dám làm vợ tôi đau?
-Thôi đi,mấy người làm ơn thôi đi –Elina chợt hét lớn,từ nãy đến giờ cô chỉ im lặng,cô cảm thấy thấy tủi hổ.Dường như là kẻ thừa thãi,cô cũng không muốn hai người đàn ôngkia cãi nhau.Elina bật khóc thật to rồi vùng bỏ chạy và không hiểu sao khi máu chiến đấu vẫn đang hừng hực Tử Long lại đuôi theo Elina. Thấy cô khóc anh cảm thấy mình làngười có lỗi và cũng có thể do anh có linh cảm rằng anh là ke thất bại trong cuộc chiến này. Cái cách mà Lạc Dương và Mai Mai nhìn nhau khiến anh hoang mang. Anh không muốn Elina – người luôn hướng về anh bị tổn thương và cũng bởi anh vẫn còn tình cảm với Elina. Nếu vậyanh sẽ mất tất cả!
-Elina,em đứng lại đi –Tử Long hét lớn,anh chạy thật nhanh tóm lấy tayElina lôi lại –đừng có trẻ con như thế chứ?
-Anh để em yên tĩnh một lúc,anh ravới họ đi,cứ mặc em
Nhưng Tử Long không đi đâu cả.Anh đứng đó lặng lẽ nhìn Elina khóc. Chỉ thế thôi…………
Trong lúc đó Mai Mai và Lạc Dương đang ở bên nhau.Mai Mai buồn vô hạn khi thấy Tử Long như thế.Lạc Dương choàng cánh tay ôm lấy cô vào lòng
-Em có hối hận khi chọn anh không?
-Không.Không hề -Mai Mai siết lấy anh chặt hơn. Cô sợ cái cảm giác cô đơn trống trải –em không thể mất anh được. Đừng bỏ rơi em được không?
-Ừ,anh sẽ luôn ở bên em. Thôi nào,đừng buồn nữa.Hôm nay là tiệc vui mà
Lạc Dương kéo Mai Mai đến chỗ rấtđông người. Bất chợt anh đưa bàn tay ra phía trước mời lịch thiệp nhưmột quí ông
-Tiểu thư,anh có vinh dự được nhảyvới em một bài không?
-Trời ơi,em không bi