Thằng Quân nói xong thì biến mất, nhanh như một cơn gió. Thằng nhóc vẫn không quan tâm, tiếp tục trở lại với những cái clip của mình.
* * *
- Sao? Nhớ ra chưa?
Giọng thằng Quân làm kết thúc dòng hồi tưởng của nó, nhanh như cắt nó túm áo thằng bạn siết từng tiếng qua kẽ răng
- Mày chơi tao!
- Í..í…đừng manh động chứ…mày mà không buông tao kêu chị Minh tới à!
Nghe tới tên bà chị khó ưa, nó hậm hực buông áo thằng Quân ra, khó chịu. Mọi hành động của nó và thằng Quân đều được thu vào trong tầm ngắm của ban chuyên trách hè, thằng Lâm quay nhìn nhỏ Minh.
- Bà cần cải tạo thêm đó!
- Để tui tính.
Nhỏ Minh buông một câu ngắn gọn rồi đăm chiêu, thằng Lâm thắc mắc không biết nó sẽ làm gì để cải tạo thằng nhóc cứng đầu có ác cảm với Đoàn này.
*
* *
Sân ủy ban sau buổi học kỹ năng rất vắng lặng, trái hẳn với không khí náo nhiệt của vài giờ đồng hồ trước đây. Chiếc bàn nước kê dưới gốc cây cạnh nhà giữ xe có hai người còn đang nán lại để thảo luận một số vấn đề gì đó.
- Em nghĩ thế nào về việc tham gia sinh hoạt hè? – Thằng Lâm cất tiếng hỏi.
- …
Thấy thằng nhóc không trả lời thằng Lâm thoáng chút ngần ngại nhưng nó vẫn vận dụng hết tất cả kỹ năng thuyết khách của mình để tiếp tục cho cuộc trò chuyện.
- Em có chỗ nào không vừa ý?
- …
- Hay em cảm thấy bọn anh tổ chức không tốt?
- ….
Thằng nhóc vẫn ngồi im như tượng sau một loạt những câu hỏi của thằng Lâm. Thằng Lâm bắt đầu bực, bực thằng nhóc thì ít nhưng nó bực nhỏ Minh thì nhiều. Lúc nhỏ gọi nó ra nói chuyện riêng nó đã nghĩ chắc nhỏ nghĩ ra kế sách gì hay ho lắm nên tìm nó trao đổi. Nó không ngờ…
* * *
Nhỏ Minh bất ngờ lôi thằng Lâm ra hành lang khi anh thầy răng chuột đang hướng dẫn cho bọn nhóc thắt nút dây. Thấy vẻ mặt quan trọng của nhỏ bạn thằng Lâm không hỏi nhiều chỉ tò tò đi theo sau.
- Lát học xong ông nói chuyện với thằng Dự nhé.
- Sao lại là tui? Bà chịu trách nhiệm mà.
- Thôi đi, làm gì mà có chuyện phân biệt lính tui lính ông ở đây! Ông là con trai, con trai nói chuyện với nhau dễ hơn, ít ra thì cũng có thể tâm sự ít nhiều
- Còn bà thì sao? Bà cũng có giống con gái đâu!
- KHÔNG LẰNG NHẰNG! Tui giao thằng Dự cho ông, mai cho tui biết kết quả!.
Nhỏ Minh nói xong thì bỏ đi một nước để lại thằng Lâm đứng trơ ra như trời trồng. Nó nhăn mặt lầm bầm trong miệng.
- Lúc nào cũng ra lệnh cho người khác! Ghét chết được. Nhưng tại sao lúc nào mình cũng phải làm theo nhỉ?!
* * *
- Em không thích!
Thằng nhóc bất ngờ lên tiếng kéo thằng Lâm trở lại hiện tại, nó im lặng một lúc rồi nhận xét:
- Lý do này không đúng, nếu em không thích thì em đã không ở lại đến giờ này mà đã từ bỏ như một số bạn khác rồi.
- Em chỉ đi chung với thằng Quân thôi. – thằng nhóc chống chế
- Anh nghĩ đó cũng không phải là lý do, nếu muốn em vẫn lên tìm nhóc Quân bất cứ lúc nào dù không còn sinh hoạt nữa.
- Em…
- Trong lòng em rất muốn tham gia chung với các bạn, nhưng có thể vì tự ái của em quá cao nên vẫn chưa hòa nhập được với các bạn đó thôi.
- …
- Em cứ nghĩ xem, nhóc Quân là bạn thân của em, nó có thể chơi được với em chứng tỏ hai đứa có nhiều điểm chung. Vậy tại sao nó có thể hòa nhập được với mọi người còn em thì không?…. Hay là các trò chơi của bọn anh không gây được cho em hứng thú?!…
- …
- Nhìn em anh đoán em cũng thích vận động, trào lưu giới trẻ yêu thích hiện nay là Hiphop, là X-Game, là Game online…những trò chơi đó nhiều màu sắc hơn việc tham gia công tác xã hội của chúng ta, nhưng những chiến sĩ tình nguyện ở phường 05 này, ai cũng là cao thủ của những trò ấy cả. Em có tin không?!
- …
- Có thể em nghĩ các bạn và những anh chị ở đây không biết gì khác ngoài việc đi sinh hoạt, không biết gì ở thế giới bên ngoài chỉ biết ăn cơm nhà lo chuyện thiên hạ…nhưng em vẫn chưa tìm hiểu hết mọi người, ở đây ai cũng đều có công việc riêng của họ. Từ chị Linh bí thư cho đến các anh chị chuyên trách khác, tất cả đều là sinh viên, bọn em cũng có việc học c