- Tiền không lấy .... Áo khoác không lấy ... - Nó gãi gãi - Thế anh thik lấy cái gì ?
Nó quay sang anh chớp chớp mắt.
- Ah, anh có thể lấy tạm cái váy kia ... - Anh chỉ cái váy vứt ở 1 xó khác của căn phòng.
Nó đùa :
- Ôi anh cũng thik mặc váy ah ... ( Chớp chớp ) ... Nhưng chân anh nhiều lông thế kia mặc sẽ xấu ... Hehe ...
- Không anh mang về cho mẹ anh mặc chứ. Chân mẹ anh đẹp lắm. Chắc bà sẽ rất gợi cảm trong bộ váy của em . . Còn anh hôm nào anh sẽ đi mua 1 cái như thế nhưng to gấp đôi ... hehe ... May ra mặc vừa ...
- Anh đúng là mặt dầy ...
Nó thò tay ra ngoài nhổ ngoéo 1 cái râu trên cằm anh.
- Chết nè .... Cái đồ mặt dầy ...
- Áaaaaa... Đau ... Ờ nếu đồng ý rồi thì tí về anh lấy luôn ... hiiiiiiiiiiiiii
Nó nằm cạnh anh trên giường. Cùng cười đùa. Mặc dù nó chưa biết tên anh, và anh cũng thế. Nhưng ở anh nó có 1 thứ cảm giác rất ấm áp và thân thuộc. Có lẽ nó đã gặp anh từ kiếp trước. Hoặc kiếp trước nữa.
Nó mông lung suy nghĩ và không nói gì nữa. Và anh cũng im lặng. Thôi cười đùa. Anh chợt như phát hiện ra.
- Ơ này, em bảo sẽ giải thik tất cả với anh cơ mà. Sao em cứ lảng đi thế. Trả lời đi. Tại sao em phải làm thế này ?
- Làm thế này là làm thế nào ?
- Thì chủ động đi dụ dỗ con trai nhà lành, rồi hại đời trai của người ta, cướp đi cái trong trắng của người ta ... Tội em đáng ăn đấm ...
- Thôi đi xin anh ... haha ... Anh mà trong trắng cái nỗi gì .... Có mà trong trắng như tờ giấy than ... _ Nó cười phá lên.
- Mà em hỏi thật nhé đây là lần thứ mấy nghìn của anh rồi ?
Nó lật người lại, chống 2 khuỷu tay xuống đất, nhìn vào mắt anh, chớp chớp trông rất là điêu ...
Đến lượt anh cười phá lên :
- Khiếp em cứ nói quá. Lần thứ mấy trăm thôi chứ. Mấy nghìn thì quá đáng quá ....
- Em nghi lắm .... _ Nó nhíu mày rồi cười cười.
- Mà này em lại lừa anh rồi .... Anh đang hỏi em cơ mà .... Em ăn gian thế ...
- Hỏi gì ấy nhở , em quên rồi ... - Nó lại gãi đầu.
Bị anh cốc cho 1 cái.
- Phét vừa thôi. Anh có phải con lừa để em dắt mũi đâu. Đánh trống lảng mấy lần rồi. Nói đi ... Tại sao thế ? Tại sao lại đi cho không 1 người không quen biết ?
- Vậy em cho anh đoán 3 lần.
- Chắc chắn là người yêu em có vấn đề . ... Em giận nó nên mới tức mình ngủ với người khác ?
- Giận dỗi người yêu thì việc quái gì phải đi ngủ với người khác chứ . Cứ sút thẳng vào mông nó . Người yêu em hư em đá cho bay đít. Giả thiết của anh vô lí lắm.
- Đấy, con gái mà ăn nói như thế sau này sao lấy đc chồng ... Thực ra ... Lúc ở bar anh thấy em tát bốp vào mặt 1 cậu .... - Trời ơi cái thằng đó mà anh cũng nghĩ là người yêu em ... - Nó cười ngặt nghẽo - ... Đến xách dép còn chưa đáng ...
----------o0o----------
.....8h. Tại quán rượu.
Cô bé đứng trước cửa quán rượu. Chiếc váy ngắn màu trắng và quần tất đen. ( Đen sì í , không lộ 1 mảng đùi nào )
Trời không lạnh lắm nhưng nếu ai để ý sẽ thấy cô khẽ run rẩy.
Chưa bao giờ cô đến quán rượu như thế này, 1 mình.
Buổi tối ở quán bar khá ồn ào và đông đúc, và đương nhiên, nồng nặc mùi rượu và mùi người trộn lẫn vào nhau.
Tiếng nhạc xập xình Cô bé lạ lẫm nhìn ngó những người xung quanh mình. Bất chợt 1 cái khoác vai.
- Em gái ơi tối nay đi chơi đê ...
1 hàm răng khấp khểnh nhe ra cười toe. Cô bé ngó sang bên trái, nơi cái chất giọng miền nam sặc mùi rượu ấy.
1 tên con trai gầy và cao lêu đêu. Tóc hắn khá dài, làm xoăn xù ra bờm xờm và nhuộm 7 sắc cầu vồng sặc sợ như 1 con vẹt. Hắn mặc 1 cái áo hawai chẳng thiếu thứ màu gì trên đời, và không cài cúc áo phía trên, để lộ ngực. Phía dưới là 1 cái quần đùi cây dừa.
" Trời đất ơi đâu ra cái thể loại dị hợm này vậy? "
Con bé nghĩ thầm trong đầu " Thà chết còn hơn đi chơi với anh "
Cô bé gạt tay anh chàng ra khỏi vai mình
- Đồ dở hơi, quen biết gì mà đòi khoác vai ... Xê ra đi ... Ra chỗ khác chơi - Giọng quát của nó át cả tiếng nhạc xập xình ngoài quán .
Nhưng có vẻ chả ai để ý.
- Ui cha ... Miệng lưỡi ghê gứm chưa .... Đi chơi với anh 1 tí ... Tí về thik gì anh mua cho ...
- Đã bảo không rồi mà ... Anh biến đi ... Đồ hàm cá mập ...
- Gứm chết , làm gì mà kiêu .... hehe ... Thì hum sau vậy ... cưng nhé ...