Đăm Săn trong đoạn trích chiến thắng "Mtao Mxây"
với chiến công cũng phải có 1 tiệc mừng chiến thắng thật kỳ vĩ. Lời kêu gọi của ĐS có sức mạnh hiệu triệu như 1, bởi chàng đem lại niềm vinh quang chiến thằng hào phóng cũng là để tôn vinh xứng đáng : " Hãy đi lấy rượu bắt trâu! ... Rượ bảy ché, trâu 7 con ... ko còn ai bì kịp.". Nổi bật giữa đám đông hoan hỉ ấy tất yếu phải là ng` anh hùng ĐS - tù trưởng hùng mạnh ít ai sánh kịp. Ngay cả trong ko khí yên bình của cộng đồng, vẻ đẹp ấy vẫn nổi bật từ ngoại hình cho đến hành động : mái tóc dài cuồn cuộn thả xuống ... ko bao giờ thấy no. Hơn thế nữa, ngôn ngữ phóng đại của sử thi so sánh chàng ngang sức manh thần linh: " Oai linh đến tận thần núi phía Đông, đến tận thần núi phía Tây". Hình ảnh ĐS sau chiến công này đc mô tả phóng đại và như 1 điệp khúc vang vọng niềm tự hào về ng` anh hùng tiêu biểu của cộng đồng: " Và ng` ta bàn tán ko ngừng ... trong lòng mẹ". Vẻ đẹp ấy chỉ có thể xuất hiện trong sử thi người anh hùng, chỉ có ngôn ngữ sử thi mới đem lại những vẻ đẹp độc đáo đến như thế.
Đoạn trích đã đem lại cho ta những cách nhìn độc đáo về ng` anh hùng ĐS trong chiến công bảo vệ buôn làng, đem lại bình yên cho bến nước. lời kể chuyện hấp dẫn cùng ngôn ngữ miêu tả khoa trương tạo đc dấu ấn đặc sắc, chứa đựng những giá trị nhân văn đặc trưng của sử thi. Sử thi anh hùng ĐS wả thật đã hình thành ý thức và tình cảm cộng đồng vững bền của dân tộc Ê-đê, thành di sản wý báu của Tây Nguyên và dân tộc VN, đánh dấu thời đại sử thi rực rỡ với vẻ đẹp "một đi ko trở lại".