t đất. Quy nhị nương trố mắt nhìn mấy quân cờ bỗng phóng tới.
Cả Thanh Thanh lẫn Uyển Nhi đồng thét:
- Trở lại!
Hai cô gái cùng lúc tấn công Quy nhị nương từ hai phía bắt buộc ả này phải tháo lui trở lại, ả lại thét:
- Các ngươi hãy coi đây!
Nói đoạn, ả dùng mũi “Táng Môn đinh” ra tới bốn phần, mới biết cây đinh đó không có ngạnh, nên sử dụng mũi tên đi ra, Tiêu Uyển Nhi lấy luôn chiếc trâm tóc cho Thừa Chí để buộc cho Thanh Thanh lui trở lại.
- Chú Thanh hãy lui lại, đừng cãi vã với họ.
Thanh Thanh hỏi:
- Tại sao tôi phải lui lại.
Thừa Chí đáp:
- Em hãy nể mặt Sư huynh một lần đi.
Thanh Thanh có ý không hài lòng nhưng không cãi lớn, Thừa Chí đứng yên.
Thừa Chí mừng thầm nhìn Thanh Thanh mỉm cười.
Chờ Thừa Chí buộc vết thương xong, Quy nhị nương cười nhạt nói:
- Kim Xà Lang Quân chỉ được cái hư danh thôi. Nếu là ngươi có bản lãnh thật, tại sao con y lại tránh không nổi mũi đinh ta vừa ném thử?
Thừa Chí nghĩ thầm: “Nhị sư tẩu lúc này hiểu nhầm quá nỗi, mình có giải thích lại càng làm tăng sự tức giận của bà ta.”
Nghĩ vậy, chàng đành phải làm thinh.
Quy nhị nương lại nói:
- Ở đây có nhiều người, nói chuyện của bản môn chúng ta không tiện nói nhiều. Canh ba đêm mai vợ chồng chúng ta chờ ở cạnh Vũ Hoa đài trên đỉnh Kim Sơn, xin mời Viên đại gia tới đó. Chúng nói muốn thử xem Viên đại gia có phải là sư đệ của nhà tôi không?
Thấy nàng nói như vậy, mọi người biết nàng đã khiêu chiến với Thừa Chí một cách trắng trợn. Tiêu Công Lễ lo ngại Thừa Chí vội nói:
- Có “Hà Thử Ô” và “Phục Linh ngàn năm” để chế thuốc viên mới chữa khỏi được. Bằng không chỉ trong thời gian một, hai năm, thằng bé sẽ gây dần đi mà chết. Vợ chồng họ Quy quý đứa con hơn cả tánh mạng mình, đã nhờ bạn bè tìm kiếm hai vị thuốc đó hộ, nhưng hai vị thuốc cỏ ấy không phải một chốc mà tìm thấy. Thuốc chưa tìm ra mà đứa bé cứ yếu dần, hai vợ chồng mới tính toán đến đất Nam Kinh này, tìm kiếm thử xem, vì nơi đây là Kinh Đô, tất nhiên phải có các vật lạ của báu, do đó hai vợ chồng Quy Tân Thụ mới lần mò đến đất Nam Kinh này. Khi tới nơi, mới hay ba đồ đệ đắc lực cũng có mặt ở đây, hai vợ chồng mới tới nhà Tiêu Công Lễ.
Ngờ đâu lại thấy Tôn Trọng Quân bị điểm huyệt, Quy nhị nương tánh rất nóng nảy, thô lỗ, chỉ nghe lời đồ đệ, lại thêm nóng ruột bởi đứa bé bị nặng, cho nên mới khiển trách bừa Thừa Chí như vậy. Nay lại nghe Thừa Chí có người ngoài đỡ đầu cho, Quy nhị nương càng thêm tức giận thêm, quay đầu hỏi chồng:
- Tên quái vật Kim Xà vẫn còn sống đấy à?
Quy Tân Thụ đáp:
- Nghe nói y đã qua đời rồi, nhưng điều này chưa ai biết rõ cả.
Thấy nàng vô cớ khiển trách Thừa Chí, Thanh Thanh đã giận rồi, nay lại nghe nàng gọi cha mình là quái vật, càng tức giận thêm, liền chửi lại:
- Mụ đa ngôn kia, sao vô cớ mụ lại ăn nói hàm hồ như vậy?
Quy nhị nương nổi giận hỏi:
- Ngươi là ai?
Tôn Trọng Quân đỡ lời:
- Y là con trai của Kim Xà quái vật đấy.
Quy nhị nương phẩy tay một c