Nhược:
- Công tử nhìn gì đó. Tuệ Nam Bạch Hạc tiên cô vẫn còn sống, chưa biến thành quỉ đâu.
Đôi mày liễu cong vút của Tiểu Chi nhếch lên, nàng nói tiếp:
- Hay công tử nghĩ Tiểu Chi đã chặt đầu Tuệ Nam?
Cát Nhược cười hì hì:
- Tại hạ biết cô nương tính tình trung hậu, lại cương cường, nhất quyết không bao giờ ra tay với người ngã ngựa.
- Tiểu Chi không ra tay chặt đầu Tuệ Nam, nhưng Giang Hồ Kim Tài Nhất Đẳng chẳng lẽ cũng quên lời giao ước của mình sao ? Nếu công tử không chặt đầu Tuệ Nam thì hãy thế đầu mình cho nàng đi.
- Đâu có được ! Đâu có được ! Đầu tiểu gia mà rời ra khỏi cổ, thì làm sao sống được !
- Có ai rớt đầu mà sống đâu ?
Cát Nhược thở dài một tiếng:
- Tiểu Chi cô nương ! Thật tình Cát Nhược chỉ lừa cô nương mà thôi, chứ tuyệt nhiên không có ý dâng đầu Tuệ Nam Bạch Hạc tiên cộ Tiểu Chi đã thấy rồi, Tuệ Nam hiện đang hôn mê, đâu ai nỡ lòng ra tay với nàng.
- Nếu công tử không chặt đầu Tuệ Nam hoặc thế đầu mình, thì Tiểu Chi sẽ là tên đại ngốc, đại ngu như công tử nói. Tiểu Chi không muốn là người có cái đầu đại ngốc đại ngu đâu.
Cát Nhược khoát tay:
- Tại hạ đâu có nói như vậy. Ai mà nói cô nương là kẻ đại ngốc, đại ngu người đó mới là ngốc là ngu!
- Ta nghe chính miệng công tử nói.
- Tại hạ đâu bao giờ nói như vậy !
- Thế người vừa mới nói câu đó là ai ?
Cát Nhược nheo mày:
- À... đúng rồi. Tiểu gia có nói, nhưng không phải nói kẻ đại ngốc, đại ngu là cô nương.
- Vậy kẻ đại ngốc đại ngu là ai ?
- Ơ... Tiểu gia muốn ám chỉ lão Vô Thần chưởng giáo. Đích thị tên Vô Thần chưởng giáo là gã đại ngốc, đại ngu !
- Tại sao công tử nói Vô Thần chưởng giáo là gã ngốc, gã ngu?
Cát Nhược cười hì hì nói:
- Nếu Vô Thần chưởng giáo khôn ngoan một chút, nhất định không dán bố cáo khắp nơi để cho tiểu gia phát hiện y đã huy động tất cả cao thủ trong Vô Thần giáo truy bắt mình. Y cứ bí mật âm thầm, tiểu gia không phòng bị, nhất định bắt được tiểu gia dễ dàng. Đằng này, tiểu gia đã có chuẩn bị trước rồi coi như y không bao giờ thộp được Cát Nhược được đâu.
- Công tử nói chí lý, nhưng nếu Tiểu Chi vì một vạn lạng bạc, bắt công tử dâng nạp cho Vô Thần chưởng giáo thì sao ? Và Tiểu Chi đã giao điều ước với công tử rồi.
Vừa nói Tiểu Chi vừa chồm lên chực khống chế lại mạch môn của Cát Nhược. Vừa thấy ngọc thủ của Tiểu Chi nhích động, Cát Nhược đã sàn ngang nép luôn vào vách xe.
Cát Nhược vừa lách tránh vừa nói:
- Tiểu gia không muốn bị bắt đâu. Tiểu Chi cô nương để tại hạ tự do, nhất định sau này sẽ có số kim ngân gấp mười lần số Vô Thần chưởng giáo đã thông báo.
- ta chỉ muốn bắt công tử giao cho y thôi
- Ậy... Nàng muốn bắt tại hạ giao cho lão quỉ không mũi, không miệng đó. Trước hết xem coi nguyên nhân y truy nã ta chứ ?
- Công tử không biết nguyên nhân đó à ?
- Tất nhiên là ta biết.
- Vô Thần chưởng giáo truy nã công tử bởi nguyên nhân gì ?
Cát Nhược nheo mày:
- Nhất định phải có nguyên nhân.