nh!! - Không biết cưới nó cho thằng Vũ có được không đây!!?!
- Trời,... - Phong nghe bà Trịnh dài dòng như thế, anh như ngồi trên đống than, nhấp nhổm không yên. - Sao nữa bác?? - Mặc dù Phong cũng muốn "ý tứ" nhưng cái miệng anh chịu không nổi!
- À! - Bà Trịnh như sực tỉnh. - Nói ra thì mất mặt, nhưng thằng Vũ lại rơi vào thế hạ phong con à, híc. Mà đâu phải nó thua, tại con nhỏ đạp cái xe đẩy đến làm nó nên phải nhảy lên. - Đúng là mẹ!! Đến cùng vẫn là bênh con.
Phong đã tưởng tượng được phần Trịnh Vũ bay lên và... Trong đầu anh lúc này là hình ảnh Hương cười gian ác, đưa chân chờ sẵn và thằng bạn đại ca của anh... luống cuống đưa tay che chắn. Híc híc, Phong quả là đứa bạn độc ác, dám tưởng tượng lêch lạc đến thế... Mà sự thật cũng có sai bao nhiêu đâu??
Ha ha ha...
Thấy Phong cứ cười như lên cơn, bà Trịnh đâm hối hận khi kể cho thằng này nghe!
- Cười xong chưa?? - Bà hỏi mát.
- Ơ... Híc... Dạ... - Phong biết là mình không nên cười như thế, anh cố nén cười, lau nước mắt. - Ha ha... Híc híc.- Phong cố kìm nén mà không được!!?!
Nhìn Phong vật vã giữa cười và nhịn, bà Trịnh cũng thấy tội. Haiz!! Sao trên đời lại có đứa con gái như thế nhỉ??
Làm sao trách Phong được!!
...........................
Chương 16: RẮC RỐI TRONG TRONG QUÁN CAFÉ
Chiếc xe dừng ngay trước một quán café. Dường như nhân viên ở đây đã quen Trịnh Vũ lắm rồi nên vừa thấy xe anh, một người đã chạy ra niềm nở.
- Anh Vũ! Mời anh lên!!
Trịnh Vũ dẫn Hương lên tầng trên. Quả là không hổ danh là cậu ấm ăn chơi, chỉ cần nhìn vào nơi Trịnh Vũ đưa Hương đến là đủ biết rồi.
Toàn là cậu ấm cô chiêu. Không biết bao nhiêu cái đầu vàng, đầu xanh, ăn mặc thì khỏi phải nói, sexy cỡ nào cũng có mà lập dị cũng không thua ai. Thế mới biết hoá ra ông bà già nhà Hương nuôi nàng cũng còn ngoan chán.
Trịnh Vũ dắt Hương đi.
- Anh Vũ!! - Một giọng nhão như cháo vang lên khiến Hương nổi da gà!! Không hẹn mà nàng quay đầu về phía tiếng gọi.
Một cô nàng khác, đầu nhuộm vàng hoe, tiến về phía 2 người.
- Trời ơi!! Lâu quá anh quên em rồi hả?? - Cô ta õng ẹo hỏi, mùi nước hoa trên người cô ta khiến Hương buồn nôn, nàng tự động lùi ra 1 bước!!
- Hôm nay anh bận rồi! Hẹn khi khác đi em! - Trịnh Vũ công nhận giỏi thật, mùi như thế mà cũng chịu được.
- Là tại nó hả? - Cô ta chỉ vào mặt Hương. - Anh kiếm đâu ra con bé nhà quê này vậy? Nhìn cũng đẹp đó! - Cô ta bắt
đầu soi mói Hương. Nhìn kĩ lại thì cái áo thun trên người nàng cũng là hàng CK, quần jean nàng mặc của Levi's chứ ít gì. - Áo anh mua cho nó hả, ăn mặc toàn đồ đắt tiền mà sao kín quá, đúng là đồ 2 lúa!!
Có lẽ trong mắt cô ta, ai ăn mặc thiếu vải thì mới là thời thượng??!
Cuộc huyên nào thu hút bao nhiêu ánh mắt hiếu kì!!
Bên này Trịnh Vũ không khỏi than thầm. Anh còn lạ gì cái thói thích làm người khách mất mặt của đại tiểu thư nhà Giám đốc Lí, nhưng hình như hôm nay cô ta chọn nhầm người rồi. Anh nhìn sang bê