Thành phố X tuy không sầm uất bằng thành phố Y nhưng nói về khoản ăn diện mua sắm thì dân X cũng không kém cạnh dân Y. Haiz!!
Đứng trước trung tâm mua sắm, Hương không khỏi gật gù!
- Coi thử có gì đẹp thì mua. Thích gì? Chị mua cho. - Hương hào phóng cười.
- Thôi! Em có tiền rồi. - Thanh cười toe toét, đi thế này đã là vui rồi.
Tất nhiên lựa chọn của 2 chị em không lọt khỏi chữ "thời trang". Đúng là con gái!!
- Chị xem, cái áo này đẹp không? - Thanh cầm cái áo ướm thử lên người.
- Đep, cô nương! Nhưng chị có rồi, thích thì về chị cho. - Hương nhe răng cười, nói về độ "thoáng" trong vấn đề tiền bạc thì ba nàng hơn hẳn chú Minh 1 bậc!! Hớ hớ!
- Thiệt hả, thế cho em mượn mặc nha! - Thanh 2 mắt long lanh.
- Ờ!
Hai chị em lại xàng tới xàng lui, Thanh cứ ríu rít cầm hết cái áo này đến cái áo kia làm Hương thấy tội nghiệp em, nhưng nàng có hết rồi, kiểu này về phải cho con bé này vài cái thôi!!
Bất chợt nàng dừng lại. thấy chị dừng lại đột ngột, Thanh tò mò hỏi.
- Sao vậy chị?
- He he! Để chị mua cho em cái áo kia! - Nàng vừa nói vừa chỉ tay về phía cái áo đang treo ở vị trí "đắc địa" nhất khu thời trang.
- Ô ô! Cái đó sao?? - Thanh nhìn theo hướng tay Hương chỉ, cô suýt xoa, cái áo đó quả thật rất đẹp nhưng cũng rất mắc.
- Tiền không thành vẫn đề! - Hương nhe răng cười, nàng muốn làm em vui. - Chị mua nhé!
- Ừm... ờ... nhưng mà ba mẹ em... - Thanh thèm chảy nước miếng nhưng vẫn sợ ba mẹ không đồng ý.
- Có gì thì chị nói cho! - Hương nháy mắt.
- Ừ! Vậy thì mua đi! - Thanh cười. Cô quả thật rất thích!!
Chỉ đợi có thế, Hương tiến lại chỗ nhân viên, chỉ tay vào cái áo.
- Tính tiền cái áo này cho tôi!
Nhân viên nhìn mặt nàng...non choẹt, nên ấp úng.
- Ơ, chị chị...
- Tôi không đùa đâu, tính tiền nhanh lên! - Nàng phật ý! Bộ mặt non là không được quyền mua sao?? Hừ!
- Ơ... vâng!! - Nhân viên biết khách bị phật ý thì líu ríu.
Tối hôm đó 2 nàng lại tiếp tục vi vu đi ăn kem, uống nước, Thanh luôn tay chỉ chỏ làm cho đầu Hương muốn rớt ra khỏi cổ.
- Lâu không đến mà thành phố đổi mới quá!! - Hương suýt xoa.
- Chụp hình không? - Hương đề nghị.
- Ừ. Đi thì đi.
Đến khi 2 nàng "no xôi chán chè" thì đã hơn 8h. Vừa bước vào nhà đã thấy chú Minh nằm "luyện chưởng".
- Ba con mới về! - Thanh lên tiếng trước.
- Chào chú cháu mới về!
- Suỵt, biết rồi, 2 đứa tụi bay im cho tao nghe đoạn Lệnh Hồ Xung đánh Lâm Bình Chi cái!! - Chú Minh khoát tay, ai đời đang đoạn hay lại bị phá đám.
Thanh nhe răng cười, kéo tay Hương vào phòng. Hương cũng cười, hoá ra anh em nhà ba nàng đều có máu ghiền kiếm hiệp, chẳng qua ông Chính không có thời gian chứ không thì mẹ nàng phải sắm thê m cái tivi về