Truyện tình yêu - Truyện Teen - Nhà nàng ở cạnh nhà tôi
Khỉ đuôi dài [OFF] Quản trị viên View:
của mẹ chứ gì!
Nhỏ lè lưỡi trêu ngươi mình, phát ghét.
- Thế thì tối nay chở tui tớ trường nha
- Làm gì?
- Tui phải diễn văn nghệ.
Quỷ sứ! Nhỏ thì văn nghệ văn gừng gì chứ? Múa võ chắc? Mà đi một mình đi còn lôi thằng què như mình theo làm gì không biết.
Nhỏ này lôi mình vào đủ thứ rắc rối, gỡ mãi không hết, càng ngày càng rối thêm. Mình sợ nhất là chỗ đông người. Nhỏ đưa mình đến trường, có quen ai đâu mà nói chuyện. Lại thêm đi cùng nhỏ, nhỡ đâu thằng nào thích nhỏ ghen rồi tụ lại oánh mình như chơi. Sợ nhất mấy trò đánh ghen. Kinh bỏ xừ. Mình đã nhỏ con sẵn, lại gầy như nghiện, chỉ cần du một phát là gục.
Bữa tối mình cứ lầm lì ăn, trong khi nhỏ với mẹ nói đủ thứ truyện. Đàn bà có khác. Không biết cô Thi đi công tác ở đâu mà bỏ của nợ này ở nhà mình. Giờ chỉ ước mẹ sai mình việc gì đó để ăn xong được ở nhà không phải đưa nhỏ Vi đi diễn. Đang tính cách chuồn thì mẹ hạ lệnh:
- Thằng kia ăn nhanh lên còn đưa em tới trường!
Thôi xong, đời mình xuống dốc không phanh rồi. Phụng phịu đi thay quần áo rồi tập tễnh xuống nhà. Ngồi hiên đợi nhỏ Vi mà thấyuất ức thần chưởng. Mình như ô sin cao cấp. Sáng sang nhà mình ăn cơm rồi bắt mình đi giặt sịp với tất, bắt đi mua nước rửa nhà rồi về bắt lau bếp luôn. Giờ lại phải đưa nhỏ đến trường diễn văn nghệ. Thật không gì rắc rối bằng.
- Làm cái quái gì lâu thế? Có đi không thì bảo tui còn biết.
- Im mồm đi, tui đi giấu mèo. Để mẹ biết thì chết à?
Lũn cũn bước theo nhỏ, nhỏ về nhà dắt xe đạp ra ngõ.
- Hả? Đi xe đạp hả?
- Tui đâu có biết đi xe máy. Lên đi tui đèo
- Thôi, ba đánh không đau bằng ngồi sau con gái
- Lên đi, què chân còn sĩ diện.
Ngồi sau xe nhỏ, nhỏ vừa đèo mình vừa hát, hát cái bài tiếng anh khỉ gió gì. Mình dốt nên chẳng nghe được câu nào. Thỉnh thoảng nhỏ lại nhắc
- Đừng có ôm tui đó nha
- Ai thèm! Tập trung đi đi. Bàyđặt!
Nhỏ lại cười. Tiếng cười như chuông gió. Vang vang khắp đoạnđường.
Đến trường, lo chỗ ngồi cho mìnhxong là nhỏ tót đi luôn. Thôi biến đi cho rảnh cũng được. Mình lôi điện thoại ra chơi game giết thời gian. Đang chơi có thằng đập bộpvai mình rú lên
- Hoàng! Mày tới làm gì đó?
Ngoảnh ra mới thấy thằng Hưng lớp
mình. Thằng lẻo mép hay hóng hớt, phát ngán khi thấy nó.
- Đi chơi, không được hả? Mày thì sao?
- Ghê nha, tao đưa gấu đi diễn văn nghệ. Mày đưa em Nhíp đi đúng không? Tao vừa nhìn thấynhỏ xong.
Mình ừ hữ cho qua chuyện. Nói chuyện với thằng này chỉ tổ mỏi mồm với đau tai. Muốn về nhà quá đi. Đám đông ồn ào đông đúcthấy mệt.
Nhỏ hát thứ năm. Mình chỉ hóng mỗi tiết mục của nhỏ thôi, còn lại chẳng quan tâm ai hết. Nhỏ mặc váy ren đen, nhìn khác bình thường thế, tóc lại tết lệch sang một lên và chải vài lọn tóc nhỏ xoăn xoăn hai bên tai. Nhỏ mà thếnày, đi với nhỏ cũng tự hào ghê. Có gấu xinh xắn, được dịp vênh mặt.