_ Nói câu phủ phàng thấy sợ chưa - Ny chu mỏ
_ Đúng là con người ko có lương tâm mà - Lynhíu mày
_ Đồ vô ơn - nó rũa thầm,ko dám to tiếng.
_ Thôi được rồi,anh L mới tỉnh dậy mà mấy chịlàm chi mắng ảnh như thác nước thế - thằng N cười giải vây
_ Mày đỡ chưa? - thằng V hỏi
_ Mày bị đâm mà còn khỏe như trâu,tao mới bịrạch 1 tí.Nhằm nhò gì - hắn cười,đứng dậy chạy tới chạy lui tỉnh queo.Làm nócũng bớt lo rồi
_ À mà quên.Nhóc nói khi nào anh tỉnh sẽ nóicho anh 1 chuyện mà,giờ nói đi - hắn ngồi xếp bằng trên ghế,vẻ mặt hồi hộplắm.Mọi người trong phòng cũng đều tập trung vè phía nó làm nó bối rối,chẳngbiết nói gì.Cứ ấp a ấp úng,làm hắn bực bội thêm
_ Ko nói thì thôi,đã nói thì nói cho ra hồncái.Làm gì mà cứ úp úp mở mở - hắn càu nhàu
_ À biết rồi - bé Ny cười nham nhở khiến nóbối rối
_ Em cũng biết luôn - Ly cười đểu
_ Em biết luôn rồi - đến lượt thằng N.Mấy đứanày ranh thật !
_ Thì chuyện đó là....là.....tui....tui.....àtui chấp nhận cho anh sống ở nhà tui - nó cười
_ Thiệt hả? - hắn cười,đôi mắt sáng rực vẻsung sướng
_ Ơ mà nếu nhóc ko cho thì anh cũng sống thôi- hắn lè lưỡi
_ Cái......- hai má đỏ lên vì xấu hổ.Chưa baogiờ nó thấy mình y như 1 con ngốc thế này,nhưng mà thôi.Ko sao,nó cũng rất mừngvì hắn cũng đã tỉnh lại
_ Nhưng mà còn...........Anh Duy - Tina ngậpngừng
_ Anh Duy ko sao đâu mà - Ly nãy giờ cườinhiều nhất nhưng cũng là người lo lắng nhất.5 đứa nằm chung phòng mà giờ 4 đứađã tỉnh lại,nói cười được rồi.Mà giờ chỉ còn lại 1 người vẫn nằm im bất động ởđấy,khiến ai nấy ko khỏi sợ hãi
_ Để Ly đi hỏi bác sĩ - nói rồi Ly chạy vụt đimất,ra ngoài phòng.Ly ko kềm được nước mắt,nên vừa chạy vừa khóc.Tới phòng bácsĩ,Ly gạt đi nước mắt yếu đuối ấy,dũng cảm bước vào trong
_ Bác sĩ,tôi có chuyện muốn hỏi
_ Cô ngồi đi
_ Tại sao phòng 106 4 bệnh nhân Nam đãtỉnh,vậy còn 1 người nữa.Sao vẫn chưa tỉnh lại ạ?
_ Đó là bệnh nhân nặng nhất trong số đó,vềtình trạng bây giờ thì cũng khoảng 2 ; 3 ngày sau mới tỉnh.Cô đừng lo
_ Cảm ơn bác sĩ - Ly mỉm cười,thở phào nhẹnhõm.Cơn sợ hãi trong cô cũng vụt tắt,về phòng với nét mặt mừng hớn hở,ko cònbuồn như mấy tiếng trước nữa mà là vui thật sự
_ Bác sĩ nói sao? - cả bọn kéo Ly vào rồi hỏitới tấp
_ Bác sĩ nói khoảng 2 ; 3 hôm nữa mới tỉnh -Ly cười
_ Vậy Ly đừng sụ mặt thể nữa nha - Ny khẽ đặttay lên vai,động viên cô bạn
_ Duy sẽ tỉnh mà.Ly đừng lo - Tina nháy mắt
_ Bọn này sẽ ko để thằng D phải nằm đó lâu đâu- Ken bon chen
_ Này thì nằm đó nè - Tina tặng miễn phí trênsương sống của Ken một cái cú rõ đau
_ Trùi ui,đồ ác độc.Cô dám đối xử với bệnhnhân như vậy hả?
_ Chuyện của mình còn chưa lo nổi,lại xía vàochuyện của người ta
_ Thôi đừng cãi nữa.Vậy tối nay ai trực ở bệnhviện đây?
_ Để tui cho - nó xung phong
_ Ko được,tối nay 3 về mà.Chị phải ở nhà
_ Ba về đột xuất thể nhỉ? - nó gãi đầu
_ Thế để tôi.Ly.Tina là được rồi - hắn nói