Bé hạnh: anh làm gì đó. ra đây ra đây ngồi chơi với em. rồi kéo em lại cái bàn.
Em: Rồi chuyện gì.
Bé hạnh ngồi chơi hông được hả.
Em: anh đang bận mấy nay nhìu việc mà.
Bé hạnh: mấy nay đi đâu mà không ra quán.
Em: em điều tra anh đấy à.
Bé hạnh: em hỏi thôi mà.
Em: ba mẹ em về dưới chưa. tối qua kỳ quá à. sao em không nói rõ cho ba me biết.
Bé hạnh: thì em nói rỗ rồi đó. nói anh là người em thương, là người em yêu.
Em: mà anh có yêu e đâu. kỳ cục.
Bé hạnh: em biết. nhưng em không muốn nghĩ vậy. em không biết mình sao nữa. chỉ cần ở bên anh vầy thôi. em không cần a phải quan tâm lo lắng em gì cả. mình em yêu, anh là đủ rồi. hôm qua mẹ có nc với em. me cũng muốn nc riêng với anh. ba me đi bình dương xuống nhà cô chú rồi. mai mới lên. chắc me sang gặp anh đó.
Em: làm gì trời, anh đã nói rõ ràng là như vậy rồi. em thở dài.......
em: em càng cứ như vậy, càng làm a sợ em thêm.
Bé hạnh: chứ em phải làm sao giờ. tại anh hết đó, tại anh đó. em không biết đâu. hu hu hu.
cũng may trưa vắng khách, chứ ngồi đó khóc kỳ quá, như em làm gì có lỗi ấy.
Em: khóc cái gì. đừng làm a bực nha. tối qua a cũng nói rõ cới gia đình em rồi. anh không thích vậy đâu.
Bé Hạnh: anh ơi, em không cần a quan tâm, lo lắng cho em. em chỉ muốn được ở bên anh hằng ngày thôi. anh cứ dối sử với em bình thường. chỉ cần bình thường thôi. đừng lạnh lùng với em. em sẽ xếp ở hàng chờ. nếu 1 ngày nào đó anh và chị T.a không đến được, thì cho e 1 cơ hội nha anh.
Em: vô ích thôi em à. anh không dễ yêu 1 người. a phải tỉm hiểu kỹ lắm a với chị T.a mới đến với nhau. và chắc cũng sẽ đến cuối cuộc đời này.
Bé hạnh: hu hu hu. em phải làm sao.
em đứng dậy bỏ về nhà luôn. gọi Đt cho cô V ngó giùm con bé. lấy cho nó li sữa rồi em về nhà.
về nhà T.a vẫn ngủ. em lên lầu làm chận lol, rồi kêu T.a dậy chuẩn bị đi là vừa.
t.a: a về khi nào đấy.
Em: mới về thôi em. rửa mặt đi coi có gì thì anh phụ.