hạch Gia Trang chỉ còn có tiêu cục Toàn Phong của chúng ta mà thôi .
Tỏa Vân Đao Phàn Cao Cương lẩm bẩm:
- Nhưng chắc gì chúng ta đã toàn mạng mà trở về.
Các tiêu sư dưới quyền cũng lo ngay ngáy nhưng không dám lên tiếng. Có một người không hề sợ hãi, đó là Bạch Ngọc Thiền. Nàng vui vẻ nói:
- Phàn đại thúc đừng lo, mọi việc đã có Hiên Viên công tử lo toan. Đại ca có đủ bảy mươi hai phép thần thông như Tôn Ngộ Không, lẽ nào lại chịu thua đám yêu tinh . Cả bàn bật cười, tạm quên đi âu lo.
Tuý Tây Thi nói đùa:
- Đại ca là Tôn hành giả. Tam muội là Trư Bát Giới, còn ta là Sa Ngộ Tĩnh.
Thập Diện Diêm La khoái chí cười hô hố, chợt thấy Dao Quang cau mày vội nín bặt. Toàn Phong Kiếm nghiêm giọng hỏi trưởng tử:
- Quang nhi đã có hướng sách gì chưa ?
Dao Quang mỉm cười :
- Hài nhi đang chờ nghe cao kiến của Hạ lão trượng đây.
Thần Bút Lực Sĩ đắc ý nói :
- Công tử quả có mắt nhìn người . Nếu không có diệu kế thì lão trở lại đây làm gì?
Lão bèn trình bày kế hoạch của mình:
- Lão phu có một gã biểu đệ là chủ hãng thuyền trong thành Từ Châu này. Gã cho biết sáng mai sẽ có bốn chiếc thuyền xuôi nam, chở hàng xuống Chiết Giang. Chư vị chỉ cần phá rương phân tán hàng hóa rồi cải trang lên thuyền là thoát nạn .
Toàn Phong Kiếm gật gù:
- Trong luật lệ của nghề bảo tiêu thì tiêu cục có quyền gỡ niêm phong khi cần thiết, và chỉ bị trừ đi hai phần tiêu phí, quí hồ hàng hóa còn đúng như trong vận đơn. Nhưng chỉ sợ đối phương không thấy tiêu xa lên đường, đoán kế "kim thiền thoát" xác của chúng ta.
Dao Quang tư lự hỏi Thần Bút:
- Chẳng hai Vạn Gia Táo Quân đến Lương Sơn báo tin đã bao lâu rồi?
Hạ lão đáp:
- Hơn nửa tháng. Có lẽ gã họ Hoắc lần lượt báo tin cho những địa phương dọc Đại Vận Hà. và khiến người mua tin tưởng rằng mình là người duy nhất biết. Nếu không, họ đã kéo cả đến Từ Châu này tranh đoạt rồi.
Quỷ Đao Mạc Sương hắng giọng, tỏ ý xin phép được nói. Dao Quang gật đầu, gã nhoẻn miệng cười rồi phát biểu:
- Tuy chưa đến, nhưng những người mua tin đã cử trinh sát theo dõi hành trình của tiêu xa. Và sau cuộc chiến chiều nay, họ đã biết tin này được loan rộng, tất sẽ không chờ đợi ở địa bàn của mình mà kéo dốc đến đây. Lúc ấy, quần ma sẽ biết chúng ta đi đường Đại Vận Hà. Bạch Ngọc Thiền cũng lên tiếng:
- Đại ca? Tại sao vài mảnh da chồn ky lửa kia lại khiến người võ lâm khao khát như vậy?
Dao Quang đăm chiêu kể:
- Ở Vân Nam có một quần thể núi lửa tên gọi Đằng Xung. Tuy đã thôi phun trào từ hơn trăm năm nay nhưng vùng núi ấy vẫn nóng khủng khiếp chẳng hề có cỏ cây hay sinh vật nào sống nổi. Song, võ lâm lại đồn đại rằng dưới chân ngọn Hỏa Xà của rặng Đằng Xung có một tảng đá tên gọi Địa Mẫu Băng Thạch. Ai ngồi trên băng thạch tĩnh tọa bảy ngày sẽ hút được tinh khí âm dương của trời đất, có thêm sáu mươi năm công lực và trẻ mãi không già. Do vậy, người học võ nào cũng muốn có tấm áo may bằng da Hỏa Hồ Ly để có thể vào khu núi lửa Đằng Xung.
Ngọc Thiền phá