Truyện tình yêu - Yêu Hay Thương Hại ! Thất Bại Hay Chơi Dại !
Khỉ đuôi dài [OFF] Quản trị viên View:
c một đoạn hắn thấy có ông kia chở rất nhiều hoa phong lan bán. Toàn lan Vangda với Hồ Điệp. Cây nào cũng ra hoa nhìn đẹp mê hồn. Hắn chạy lại hỏi mua một cây hoa đẹp nhất. Chỉ ba mươi ngàn mà có một chậu hoa đẹp thế này. Hắn hí hửng lắm. Tiếc là lúc đó trong túi hắn còn có một trăm ngàn. Không hắn cũng mua vài chậu. Hắn không mua hết số tiền đó vì hắn còn có kế hoạch xài nó cho chuyện khác.
Bắt xe số 7 hắn ôm giỏ hoa lan cứng ngắc như sợ ai đó cướp mất. Có mấy nhỏ sinh viên trên xe thấy hắn xách giỏ phong lan đẹp quá thì cứ trâm trồ khen ngợi. Mấy cô chú ngồi trên xe cũng tấm tắc khen hoa đẹp quá. Còn hỏi hắn mua bao nhiêu, giá thế nào. Hắn cứ thật thà trả lời. Lát sau có một nhỏ lên xe bus thấy hắn ngồi ôm giỏ lan thì vào ghế hắn ngồi. Cái gì thế này? Xe còn trống nhiều chỗ mà. Sao nhỏ này không tìm chỗ khác mà ngồi nhỉ? Nhằm ngay chỗ hắn mà ngồi. Bực cả mình. Không biết có định dùng mỹ nhân kế để hắn tặng nhỏ giỏ hoa không nữa. Quên đi nhé. Hắn gái đẹp gặp qua không ít rồi. Cũng chả đến mức dại gái ngoài đường thế này đâu. Hắn chỉ dại gái nhà thôi.
Xe chạy thẳng lên Gò Vấp. Hắn xuống chợ Gò Vấp rồi bắt xe ôm lên thằng trường nhỏ Quỳnh. Vừa đi hắn vừa bắt ông xe ôm chạy chậm. Chỉ sợ hư hết mấy bông hoa đang nở đẹp của hắn. Tới trường nhỏ hắn cầm giỏ lan đi thẳng vào ký túc xá nữ trong ánh mắt đầy ngưỡng mộ của biết bao nam thanh nữ tú trường nhỏ. Chắc cũng phải tấm tắc vì cái độ lãng mạn của hắn.
Hắn gõ cửa phòng nhỏ một lúc thì nhỏ P ra mở cửa, thấy hắn nhỏ khá bất ngờ.
- Ủa, sao ông ghé giờ này? Quỳnh nó đi học rồi.
- Tôi biết rồi. Lên đây cho Quỳnh bất ngờ ấy mà. Thế bao giờ Quỳnh về bà biết không?
- Chắc nó sắp về rồi đấy. Cũng mười giờ rồi.
- Ừ thế tôi ngồi đợi.
Hắn nói xong đi vào phòng. Xem cái phòng của tụi nhỏ như nhà mình. Hắn ra cửa sổ treo giỏ hoa lên đó rồi đứng ngắm:
- Ông tặng cho nhỏ Quỳnh đó à?
- Ừ. Đẹp không bà?
- Đẹp. Ông cũng biết chọn quà nhỉ?
- Hì hì, cũng tình cờ thấy nên mua đấy.
Nhỏ P lấy ghế cho hắn ngồi rồi rót nước mời hắn. Xong để hắn ngồi một mình ngắm hoa. Hắn cũng không thích nói nhiều với mấy nhỏ này khi không có Quỳnh. Hắn sợ người khác lại nghĩ ngợi hắn có ý tán tỉnh người khác. Nhưng hắn đâu biết. Những hành động của hắn, những lời nói của hắn đã làm tan chảy trái tim một nhỏ khác cũng trong phòng ký túc xá nữ này.
..............................................
Tình đầu là tình mãnh liệt
Nhưng mà tình cuối bất diệt em ơi.
Đừng vì kỷ niệm vui chơi
Mà em ôm mộng dựa hơi anh hoài.
Đến khi anh chẳng đoái hoài
Người mang đau khổ vẫn hoài là em
Dù lòng còn hình bóng em
Nhưng anh không thể để em lạc đường.
Đạp xe ngắm hàng hướng dương
Đi trên đường vắng tới trường cô đơn.
Tập quen cách sống tốt hơn
Rồi em sẽ thấy giận hờn là sai.
* * *
Hắn ngồi một lúc thì cửa phòng mở. Quỳnh về cùng mấy đứa bạn. Thấy hắn đã ngồi trong phòng thì nhỏ bất ngờ lắm. Quăng luôn sách vở chạy lại