Truyện tình yêu - Yêu Hay Thương Hại ! Thất Bại Hay Chơi Dại !
Khỉ đuôi dài [OFF] Quản trị viên View:
ết nó còn coi trọng hơn ba nó. Suốt ngày cuốn lấy. Đôi khi còn nhõng nhẽo như con nít. Dù tính nó rất nóng. Không vừa lòng cái gì là đập mâm đập bàn. Hắn toàn phải là người xoa dịu nó. Kể cả việc tý nữa nó đánh nhau với một thằng nhân viên trong quán. Đêm đó không có hắn khuyên bảo dễ xảy ra án mạng chứ chẳng đùa.
Hai thằng cứ bám lấy nhau như vậy mà sống. Cùng đi chung ca mười hai tiếng. Thằng làm pha chế thằng làm phục vụ. Riết rồi còn hơn anh em trong nhà. Nó có chuyện gì cũng kể với hắn. Còn rủ hắn đi chơi với đám bạn gái của nó. Nó đẹp trai lại lạnh lùng nên rất được nhiều gái theo. Nhìn cái bọn con gái xếp hàng với nó mà hắn phát sợ. Chỉ tiếc cho thằng này nó quen con gái chẳng đứa nào ra hồn. Đứa nào cũng vậy. Cả nam lẫn nữ tóc xanh tóc đỏ. Nhìn ăn chơi quậy phá chẳng khác gì trẻ trâu. Mỗi khi tụi bạn nó vào uống nước trong quán là muốn quậy tưng cái phòng máy lạnh của Nét Việt. Hắn bực mình bảo nó ra bảo tụi bạn nên biết điều tý. Không coi chừng hắn bảo bảo vệ đuổi hết lại khóc.
Trong đám bạn của nó có con nhỏ Trâm nhìn ra dáng con nhà lành nhất. Cũng là đứa yêu nó nhất. Nghe đâu yêu từ năm lớp 8 thì phải. Nhìn cũng xinh xinh. Không nhuộm tóc mà cũng để tóc xõa đen như nhỏ My. Tiếc cái chơi với cái tụi bạn của thằng Dũng lâu. Con nhỏ bị dụ dỗ. Rồi thành... gái bao. Đứng đường bắt khách vào nửa năm sau. Mà có hôm người khách mấy đứa con gái bắt. Lại là hắn và thằng Dũng....
.................................
Lạnh lùng nên lắm gái theo
Gái ngoan thì ít leo nheo thì nhiều.
Đã sống lại chẳng biết điều
Còn đòi dụ dỗ những kiểu xa xôi.
Từ một cô bé đơn côi
Thân em thành “gái” thả trôi giữa dòng.
* * *
Cuộc sống hiện tại của hắn tuy chỉ có làm và làm. Nhưng hắn vẫn không quên dành tình cảm của mình cho em. Hắn sợ em sẽ thấy cô đơn lạc lõng giống như Quỳnh ngày trước mà phản bội hắn lần nữa. Dù hắn đi làm rất mệt nhưng buổi chiều xuống ca cũng ráng lên chơi với em một xíu rồi về làm tiếp. Có khi chỉ lên đó là lăn ra ngủ. Thấy mình chả ra làm sao. Nhưng như vậy có còn hơn không.
Ngày thứ sáu tuần sau. Hắn xin nghỉ off như đã hứa với em. Ngủ tới gần 8 giờ sáng mới chịu dậy. Lò mò ngồi dậy cho tỉnh ngủ. Hắn tìm tìm cái điện thoại nhắn tin cho em.
- Giờ anh qua em nhé. Chờ anh xíu.
Vừa định đi ra ngoài đánh răng rửa mặt thì nhận được tin nhắn của em.
- Anh ở nhà chờ em đi. Em chạy xuống đón anh. Trời nắng anh đi bộ ra trạm xe bus nắng lắm.
Hắn hơi bất ngờ vì độ quan tâm hơi quá đáng của em dành cho hắn. Nhưng không sao. Em muốn lãng mạn thế thì càng thích. Con người hắn cũng thích lãng mạn mà. Hắn nhắn tin đồng ý rồi ra đánh răng xong vào thay quần áo. Bước ra sân sau ngồi trên cái ghế đá ở ngay cây trứng cá sau quán.
Quán hắn có cây trứng cá rất to và đẹp. Tán tỏa rộng ra muốn hết cái sân lớn. Những quả trứng cá chín chả ai thèm ăn rớt xuống muốn đầy mặt sân. Nhìn cũng thích phết. Hắn trong khi chờ em lại không biết làm gì. Chợt nhớ trong balo của mình có cuốn sách “Chạng Vạng” của nhà văn Stepenie Meyer. Chạy luôn vào ph