Truyện tình yêu - Yêu Hay Thương Hại ! Thất Bại Hay Chơi Dại !
Khỉ đuôi dài [OFF] Quản trị viên View:
ại học. Chị cũng cất công lo cho hắn tiền ăn tiền học khi hắn bị mất bóp tiền. Rồi cũng chở hắn đi chơi đủ thứ. Đi dạo trung tâm thành phố hay uống trà sữa. Nói chung, bất cứ khi nào chị rảnh. Chị đều dành cho hắn một chút thời gian.
- Kệ con ạ. Cho nó bị bắt nạt để nó trải đời. Tại giờ chỉ có bên má Kim mới cho nó làm bán thời gian để nó đi học chứ kiếm đâu ra chỗ nào cho nó làm bây giờ.- Cô trả lời chị Hằng.
- Vâng, thế cũng được. Để con chở nó qua. Min ơi! Con có đi chơi với dì với chú Cường không nè. Cường! Em chuẩn bị đồ đạc đi rồi đi với chị.- Vừa kêu to gọi cu Min chị vừa nói với hắn.
- Dạ, em chuẩn bị hết rồi chị, cũng có gì đâu. Ba bốn bộ quần áo thôi mà.- Hắn lễ phép đáp.
- Ừ, thế chờ chị xíu nhé. Để chị tắm một cái rồi chị em mình qua đó.
Nói rồi chị lên lầu, còn hắn ngồi dưới với ba hắn và vợ chồng cô. Cô nhẹ nhàng dúi mấy tờ polime vào tay hắn rồi nói thật nhỏ vào tai.
- Con cầm ít tiền này mà phòng thân trong người nhé. Khi nào có gì khó khăn thì chạy sang cô. Biết chưa?
- Dạ, con biết rồi. Con cảm ơn cô ạ.
Cầm mấy đồng tiền trong tay, hắn rưng rưng nước mắt. Cô chẳng phải mẹ hắn, cũng chẳng có họ hàng với hắn. Vậy mà cô thương hắn còn hơn con đẻ của mình. Nhiều lúc chị Hằng phải nói đùa:
- Mỗi khi em với bé Hạnh lên Sài Gòn là chị với chị Bo ra rìa hết. Trong mắt mẹ có mỗi em, bé Hạnh với cu Min thôi(cu Min là cháu ngoại cô, con của chị Bo).
Nghe thế hắn chỉ cười chả dám nói lại. Vì đúng như chị Hằng nói. Mỗi khi hắn và em gái hắn lên Sài Gòn hay vào nhà cô chơi. Cô luôn dành mọi sự tốt đẹp nhất cho hai đứa.
………………………………………………………………………..
19 giờ 30.
Chào gia đình cô cùng ba hắn. Hắn theo chị Hằng và cu Min ra xe rồi cùng chị chuẩn bị bước vào những trải nghiệm đầu đời. Từ đó, hắn biết thế nào là sự cạnh tranh,ganh ghét nhau trong công việc, sự lấn át của đồng tiền, đàn bà và còn…….thật nhiều thứ khác.
…………………………………………………………………
Chị Hằng chở hắn và cu Min trên chiếc Dream cũ sang hướng quận Phú Nhuận. Bây giờ hắn cũng đã tạm quên đi em. Vì hắn đang thấy vừa lo lắng vừa vui mừng vì mình sắp được đi làm, sắp sửa được làm nhiều thứ mình thích. Và điều quan trọng nhất là: Hắn được tự do tung cánh mà không bị gò bó.
- Em sang đó nhớ phải làm việc thật chăm chỉ, nhìn người ta làm rồi làm theo. Phải nhanh hơn người ta thì em mới được lòng má. Phải chăm sóc khách thật chu đáo thì em mới có được nhiều tiền bo. Phải biết cam chịu hay nhường nhịn mấy thằng ma cũ. Em sang đó làm ma mới chắc chắn sẽ bị mấy thằng ma cũ nó bắt nạt. Nhưng từ từ em sẽ quen thôi. Sống ở Sài Gòn, em phải biết luôn lách. Hiểu chưa?- Vừa chạy xe chị Hằng vừa giảng giải cho hắn.
- Dạ em hiểu mà chị.- Hắn đáp lời.
- Uh. Cố gắng làm đi mà phụ ba má. Em sống ở đây chỉ cần lo được cho bản thân mà không dựa vào ba má là điều tốt lắm rồi. Chị thấy ba mẹ em trông vào em lắm đấy.Cố gắng học mà liên thông lên đại học.
- Dạ.