Ring ring
TienThinhPro.Wap.Sh
Thế Giới Giải Trí Di Động
* Trang Chủ > Truyện kiếm hiệp

Bích huyết kiếm

Khỉ đuôi dài [OFF]
Quản trị viên
D View:
hanh bám được bờ tường, đang định nhảy ra bên ngoài, thì Hà Thiết Thủ đã rời khỏi chỗ ngồi, tả chưởng nhắm thẳng mặt Thừa Chí đánh mạnh mẽ tới. Thấy hình bóng nàng vừa mới nhúc nhích, Thừa Chí đã thấy quyền phong của nàng đánh tới đầu mũi mình rồi. Từ khi hạ sơn tới giờ, chàng chưa hề gặp địch thủ nào võ nghệ cao cường đến thế bao giờ. Chàng nhận thấy chỉ có nhị sư ca Quy Tân Thụ mới ngang tài với nàng thôi. Nàng là phận gái mà tài ba luyện tới mức ấy thật hiếm có, vì vậy chàng vừa kinh hãi, vừa cảm phục, liền quát lớn:
- Giỏi lắm!
Chàng vội ưỡn mình về phía sau để tránh, liếc mắt nhìn, thấy quyền của đối phương lại là một cái móc sắt đen xì, càng kinh hãi thêm. Tay phải nàng phẩy một cái, một chiếc vòng vàng bay ngay lên trên bờ tường, Hà Thiết Thủ quát lớn:
- Xuống đi!
Bỗng thấy chân trái đau buốt xương, Thanh Thanh đứng không vững ngã lộn rơi xuống dưới chân tường. Hà Hồng Dược cả cười một hồi, nghe rất kinh hãi, mười ngón tay gang của mụ bỗng rời khỏi các ngón tay, đều nhắm mình Thanh Thanh bắn tới.
Lúc ấy, Thừa Chí với Hà Thiết Thủ đã đánh được năm hiệp rồi, thế công lẫn thế thủ của hai người đều như vũ bão nhanh nhẹn vô cùng.
Chàng liếc mắt thấy Thanh Thanh sắp bị lâm nguy, vội móc túi lấy một nắm quân cờ ném ra, chỉ nghe “loong coong” mấy tiếng mười cái móng gang của Hà Hồng Dược đều rơi cả xuống đất, Hà Thiết Thủ la lớn:
- Tài nghệ lỗi lạc lắm!
Vừa khen ngợi, nàng vừa tấn công hai móc liền. Trông thấy rõ tay phải nàng trắng nõn nà như ngọc ngà, năm ngón tay xinh xinh có bôi nước màu hồng của hoa Phụng Tiên, nên bàn tay phải nàng vừa đánh tới, Thừa Chí ngửi thấy mùi thơm khá nồng ngát. Còn tay trái của nàng không hiểu tại sao lại chặt cụt mất bàn tay đi, cổ tay lắp một cái móc sắt, để thay thế mấy ngón tay đã mất. Móc sắt ấy cũng khóa, đánh, kéo, bổ, vân vân, linh động không kém gì bàn tay thật.
Thừa Chí la lớn:
- Sa huynh, các ngươi mau cướp đường đào tẩu đi!
Lúc ấy, giáo chúng Ngũ Độc đã vây đánh bọn Sa Thiên Quảng từ lâu rồi, vì địch nhiều, Sa Thiên Quảng cùng mọi người muốn tháo thân nhưng không sao thoát khỏi vòng vây. Bỗng gặp phải kình địch, Thừa Chí phấn khởi vô cùng, liền giở những thế võ tuyệt chiêu của Phục Hổ chưởng ra oai dũng vô cùng. Thấy Hà Thiết Thủ đánh nhiều miếng hư chiêu, nghĩa là sắp đánh tới người địch, nàng lại thâu thế lại, Thừa Chí tưởng lầm đối phương nể mình, nên chàng cũng không ra hết sức đối địch. Trong khi đang đánh kịch liệt, Thừa Chí đưa mắt trông thấy Thanh Thanh vẫn ngồi dưới đất, không thấy đứng dậy trợ chiến, liền công vài thế thật lợi hại, đẩy Hà Thiết Thủ lùi vài bước, chàng nhảy lại đỡ Thanh Thanh đứng dậy.
Bỗng nghe một tiếng kêu đến “bộp” thật lớn, thì ra Thiết Hán và Trình Kỳ Tư bốn chưởng đập vào nhau, cả hai cùng sức mạnh đẩy lùi về phía sau mấy bước. Thiết La Hán thét lên một tiếng, lại tiến lên tấn công, đánh được mấy hiệp, bàn tay đã sưng dần. Y vừa lo vừa tức, vội lớn tiếng kêu bảo mọi người rằng:
- Tay của chúng có chất độc đấy, các anh em phải nên cẩn thận!
Lúc này, Thừa Chí mới hay, tên giáo dân nào cũng luyện Độc Sa chưởng cả, trong khi đối địch, hễ ai đụng phải độc chưởng của chúng là bị trúng độc ngay. Thấy tình thế càng ngày càng nguy cấp, Thừa Chí nghĩ: “Nếu không xông ra lúc này, tuy mình ta không sao, nhưng những anh em kia chỉ sợ bị chôn vùi ở trong cái ổ độc này mất.”
Thấy Thừa Chí đã đỡ Thanh Thanh đứng dậy, Hà Thiết Thủ không để cho chàng cứu giúp Thiết La Hán nữa, liền lanh lẹ tới cạnh chàng.
Thừa Chí lớn tiếng nói:
- Xưa nay chúng tôi không có thù hằn gì với Hà giáo chủ, tại sao không để cho chúng tôi rút lui, cứ dồn vào đường cùng như vậy? Quá lắm, tất nhiên chúng tôi phải ra tay thật sự, thì lúc ấy đừng có trách chúng tôi là người không biết điều nhé?
Hà Thiết Thủ tủm tỉm cười, hai má hiện lên hai đồng tiền, thỏ thẻ nói:
- Chúng tôi chỉ cần lưu lại Hạ công tử thôi, còn Tướng công và các người cứ tự tiện ra về.
Giơ chân trái quét ngang, Thừa Chí dùng bàn tay phải bổ vào mặt đối phương, Hà giáo chủ giơ tay ngọc thon thon lên đỡ, thấy sức mạnh tả chưởng của Thừa Chí quá khủng khiếp, liền nghĩ: “Nếu ta để bàn tay đụng vào bàn tay của y, giả sử y có trúng độc nhưng bàn tay ta cũng phải gãy ngay tức thì.”
Nàng liền sử dụng luôn ngón tay, định điểm vào Khúc Trì huyệt của đối phương. Thế ấy thay đổi vừa nhanh vừa đúng, nàng yên trí thế nào cũng đắc thắng.
Thừa Chí cũng phải khen ngợi rằng:
- Chỉ pháp hay lắm!
Chàng vội dùng tả chưởng quét ngang, địn
PREV 1213214 215 216217229 NEXT

Bài Viết Tương Tự

» Ác thủ tiểu tử
» Ỷ thiên đồ long ký (hồi 16 đến hết)
» Ỷ thiên đồ long ký (hồi 1 đến 15)
» Võ lâm u linh ký
» U linh sơn trang
» Càn khôn tuyệt pháp
» Bích huyết kiếm
12»
Mục hay: Tải nhạc dung lượng thấp GDL, Tải Đọc truyện voz, f17, BLOG điện tử, tin học, Đọc truyện ma kinh dị có thật , tải Game đánh bài online miễn phí , Chủ đề mobile , tạo Hình nền chữ lồng, Xem ảnh girl xinh , Ảnh chế hài update, Me hài ola, đọc Truyện tình yêu tiểu thuyết , Cách tán gái, Văn mẫu trung học, Truyện cười tổng hợp , Mạch điện tử, linh kiện .