/>
Cát Nhược phủi lớp bụi dính trên áo mình . Đột nhiên Cát Nhược toét miệng cười, quay sang Trầm Lãi .
Tạ Thu Nguyệt nheo mày nhìn Cát Nhược tỏ vẻ ngạc nhiên:
- Tại sao tiểu cái lại cười ? Bị người ta đánh còn cười được sao ?
Vô Cát Nhược nhún vai :
- Đại tiểu thư phá tiểu cái này thì đúng hơn .
Vừa nói Cát Nhược vừa nhón gót như muốn thì thầm vào tai Tạ Thu Nguyệt . Tạ Thu Nguyệt không nghe rõ Cát Nhược nói, liền hỏi lại :
- Tiểu cái muốn nói gi?
- Tiểu thư không nghe tôi nói a?
Tạ Thu Nguyệt lắc đầu .
Cát Nhược thở dài một tiếng, liếc xéo qua Trầm Lãi .
Tạ Thu Nguyệt hỏi luôn:
- Tại sao tiểu cái lại thở dài ?
- Ha.. Mạng tôi có bị người ta đánh chết, cũng chỉ là cái mạng của một tên ăn mày . Còn vị công tử kia chết, đáng là oan uổng . Y vốn sinh ra sống trong ngọc ngà, nhung lụa, có người hầu, người phục, thế mà lại c hết bất đắc kỳ tử . Nên tôi cảm thấy ân hận vô cụng
Trầm Lãi nghe Vô Cát Nhược nói, mặt liền biến sắc :
- Tiểu cái .... ngươi vừa nói cái gi?
- Đại công tử sắp chết, nên tôi ân hận quá thôi .
- Ta sắp chết ....... Ngươi có điên không mà nói như vậy ?
- Thật sự lúc công tử đạp chân lên lưng tôi thì tôi lỡ phóng độc vào đan điền công tử rồi . Chỉ một chút xíu nữa thôi, ruột gan của công tử sẽ nôn nóng như lửa đốt, sau đó thì nhận một cái chết thảm thương .
Cát Nhược lắc lắc đầu tiếp:
- Công tử có chết cũng đừng báo oán cho gã ăn mày nhỏ này .
Cát Nhược nói xong liền ôm quyền hướng qua Tạ Thu Nguyệt :
- Đa tạ tiểu thư đã có lòng .
Cát Nhược quay lưng dợm bước, thì Trầm Lãi thét lớn :
- Tiểu cái ....... Đứng lại!
Trầm Lãi vừa thét vừa băng lên chắn ngang đường Cát Nhược :
- Ngươi đã hạ độc muốn đi dễ dàng như vậy sao ? Ngươi muốn đi thì đưa thuốc giải đây .
Cát Nhược thở ra:
- Ta không mang theo thuốc giải .
- Không mang theo ... Không mang theo ... Thế ngươi để ta chết sảo
- Nếu công tử muốn sống, ắt phải đưa cho ta kim tiền để ta đến hiệu thuốc bốc thuốc giải giùm ngươi chứ .
Trầm Lãi nhìn hai gã gia nhân, rồi liếc sang Tạ Thu Nguyệt :
- Được ... Ta sẽ đưa ngươi kim tiền . Bao nhiêu ?
Cát Nhược trầm tư:
- Ít nhất công tử phải có một nén vàng mới đủ mua giải độc đơn .
- Được ... Ta có .
Trầm Lãi liền thò tay vào thắt lưng lấy ra một túi gấm rồi trút nén vàng lên tay Cát Nhược .
Cát Nhược ngắm nghía nén vàng của Trầm Lãi .
- Công tử và Tạ tiểu thư cảm phiền tìm một quán nước nào đó . Tiểu cái sẽ mang thuốc giải lại ngay . Phiền tiểu thư chăm sóc giùm Trầm công tử trong lúc tôi chưa kịp mang thuốc giải về .
Cát Nhược quay qua Trầm Lãi :
- Công tử phải uống thật nhiều nước mới hạ hỏa trong lúc độc đơn phát tán .
- Ngươi đi sớm đi .
Trầm Lãi vẫy hai gã gia nhân:
- Các ngươi hãy theo tiểu cái .
Vô Cát Nhược chỉ quán nước bên đường .
- Hai vị hãy vào trong kia đợi ta một chút .
Cát Nhược băng mình đi, hai gã gia nhân bám gót theo sau . Bắt hai gã gia nhân đứng ngoài hiệu thuộc Cát Nhược xăm xăm bước vào trong .
Hai gã gia nhân đứng ngoài chỉ thấy lão đại phu hết bốc dược thảo này đến dược thảo khác . Có lẽ trên kệ có bao nhiêu thuốc, Cát Nhược đều mua hết .
Sau cùng lão mới đưa ra một chiếc tịnh bình màu xanh . Cát Nhược tủm tỉm gật đầu cười:
- Đa ta ... Lão bá .... Đa tạ lão bá .
Lão đại phu mới sáng sớm đã có người vào mua nhiều thuốc như vậy, cũng hí hửng đáp lời:
- Tiểu công tử đúng là bậc thần y . Lão phu bội phục, chế dược giải độc vô ảnh công tử sánh ngang với hoa đa.
- Lão bá quá khen ... Đó chỉ là nghề mọn .
Cát Nhược bước ra ngoài hiệu thuốc ngoắc hai gã gia nhân của Trầm Lãi :
- Chúng ta mau quay về, kẻo không kịp .
Ba người hối hả quay lại quán nước . Vô Cát Nhược thấy trước mặt Trầm Lãi đã có trên năm tô nước chè xanh liền rối rít nói:
- Công tử uống như vậy tốt lắm . Nhờ có chè xanh mà chất độc chưa phát hoa? .
Tạ Thu Nguyệt thở dài:
- Giữa đường lại gặp chuyện không đâu . Ta đi trước đây .
Thu Nguyệt vừa dợm đứng lên . Cát Nhược đã nắm tay nàng:
- Thư thư ... khoan đi .... Có thư thư ở đây minh chứng cho tôi đã giải độc cho Trầm công tử . Kẻo sau này người bị trúng độc lần nữa lại hiểu lầm tôi .
Thu Nguyệt đành nén ngồi trở lại ghế .
Trầm Lãi nghe hai gã gia nhân rũ rỉ, mặt hớn hở hướng sang Cát Nhược :
- Trầm mỗ có mắt như mù, không biết tiểu cái là đấng thần y tái thế, xúc phạm . Giải độc xon