m wa nó đùa vs hắn, còn hôm nay nó lại ngồi yên suy nghĩ. “Có phải hắn làm cho nó cảm giác ấm áp ko?”. Nó lắc đầu nguầy nguậy xua tan đi cái ý nghĩ đó. Ko đâu, cuộc sống của nó chẳng có j` tốt đẹp đâu mà nghĩ rằng nó tốt đẹp. Nó lại rơi vào trạng thái tĩnh lặng, suy nghĩ về gia đình của nó. Không, nó ko có gia đình nào cả. Chỉ là giả tạo thôi. Cuộc sống ko có j` ngoài sự đau khổ.
Nó bậc nhạc, bài Pain của Three Days Grace, có một câu hát mà khiến nó phải suy nghĩ n`, câu hát đó đúng, đúng vs cuộc đời của nó: “…This life is filled with hurt, when happiness doesn’t work…”
Nó thiếp đi lúc nào ko hay…
Một ngày lại wa đi.
---------------*-*-----------------
Mấy ngày sau, nó tránh mặt hắn bằng mọi cách, hoạt động hết công suất, đầu lun căng ra và ko bao h nghĩ ngơi dù chỉ 1s.
Nhưng chạy trời ko khỏi nắng, nó lại làm cho hắn bị thg lần nữa. Hix, số nó xui thế đấy. Nó chạy vội và đụng phải hắn, làm bộ hồ sơ học tập của hắn rơi tung tóe. Hắn đang mơ màng nên bị bật ngược ra tay quệt vào thành cầu thanh nên bị xước một dg`. Thế là hắn bắt nó phải đền cái tay lẫn bộ hồ sơ kia…dài 11 trang, chép bằng tay. Chết nó rùi! Ko thể chối khi đụng mặt trước công chúng thế này khi mà các cô nàng cứ bu lấy đòi chép và băng bó dùm trong khi hắn cứ đòi phải là nó. Và lời khiêu khích chữ đẹp-xấu, khéo tay-ko khéo tay của hắn làm nó cứ sôi sục lên trong khi nó đang bực bội khi hứng chịu một tuần đầy xui xẻo.
-Ừ thì chép-lời tuyên bố dõng dạc làm cả khu xung quanh xôn xao khi “ng` câm bik nói”-là nó đấy lên tiếng. Chất giọng thì lại cao vút trời thế kia thì khó mà chối. Thôi xin khướt lun vài cái ngày rảnh rỗi vậy. Nó đi theo hắn xuống phòng y tế dưới cả ngàn khẩu đại bác đang thi nhau nổ xung quanh nó. Nhưng lẽ ra ng` bệnh phải đi sau chứ, sao ng` bệnh lại hăn hái đi trước thế này? Rõ là xạo mà.
“-Đồ kon nhỏ “ếch đít chai” mà làm nổi vs hoàng tử của tụi tao à?
-Xấu như ma, có khi hoàng tử chỉ mún chọc nó chơi thôi chứ làm j` nó có tới vinh hạnh dc hoàng tử ưu ái thế.
-Xí! Có bữa cho nhỏ đó một trận mới dc.”
Nó bỏ ngoài tai tất cả những lời nói của lũ chim chích chòe 7 màu kia nói vì chỉ có kẻ trong cuộc mới bik chuyện j` xảy ra vs nó. Hắn đúng là ác quỷ. “Ơ! Sao mà nó ko dc phép đem bộ hồ sơ về nhà mà chép mà phải “đóng ụ” ở nhà hắn cả tuần thế này?-Lời đề nghị ác ôn của tên cẩu ghẻ đó đúng là khó chối thiệt goj`”
...............................................................
bạn đang đọc truyện tại chúc các bạn vui vẻ
....................................................................
-Chép đi, chép nhanh vào!-Hắn ngồi ngoắc nghẻo trên ghế làm nó mún đá một cái nhưng rán đi, nhịn, phải nhịn-Sao chép chậm thía hả? Nhanh lên đi. Tại cô mà tôi nộp trễ bài đó-hắn lên giọng nhưng thực sự thì có nộp j` đâu. Chỉ là vui thôi, mà có nộp thì aj bắt hắn nộp sớm dc. Hắn mún nộp bao h cũng dc. Hix, bị buộc ở vs hắn thế này chắc có ngày die
-Cô làm j` tôi ăn dc hem?-Hắn mĩm cười, kệ hắn, nó ngồi im như chẳng nghe j`.-Ơ? Cô ko nghe à?
Đến lúc này thì nhịn cũng bằng thừa:
-Tôi có phải làm osin cho anh đâu mà sai bảo? Mún thì bảo mấy cô hầu kìa, còn ko thì tự nấu đi, anh nấu dc mà, sao cứ phải làm ng` khác bực mình thế nhỉ? Mà nói cho anh bik, tôi về nhà chép còn nhanh hơn ngồi đây nghe anh sai vặt nhá! Nợ j` trả nấy, tôi có phải nợ là hầu của anh đâu? Đồ khỉ.
Nó tuôn một hàng dài cả thước mà ko cần nghĩ hơi làm hắn phải thở dùm -.-! Sau đó thì là một tràng cười nắc nẻ của hắn vs cách chửi của nó, một ng` ít nói mà…
-Công nhận cô cũng đanh đá dzữ nhỉ? Tưởng cô hiền lắm, ít nói nữa mà ng` khác tưởng là bị câm ka`. À mà hình như cô iu tôi thì phải? Chỉ nói chỵ.n vs mình tôi thôi?
Quê, nó mặt đỏ lừng phừng vì hắn nói wa’ đúng. Phải chữa sượng một tí thôi. Nó có phải là kon nhỏ dễ ăn hiếp đâu?
-Anh cũng như tôi chứ đâu? Có mà anh thik tôi, tôi thg tình nên nói chy.n vs anh cho anh đỡ bùn khổ đó mà. Làm bộ mặt lạnh vs ng` khác mà quậy tôi thế này a`? Tin rằng tôi nói vs FC của anh rằng khi anh ở nhà thế nào ko? Tôi thừa bik cái sỉ của anh to lắm-hehe! Phải thế chứ, Hoàng Tường Nhật Vy mà chịu thua kon chó ghẻ này sao?
Trúng tim đen, hắn hết nói nhưng cũng chẳng bik nói j` hơn. Ơ nhưng…hắn thik nó hồi nào ta? Có thể nó nói cũng đúng…Cả 2 lại rơi vào im lặng. Không khí quanh căn nhà căn như dây đàn khi ng` này nạnh ng` kia, chọt wa, chỉa lại làm hoa cả mắt t.
Booonggggg! Đồng hồ điểm 10h đêm! Ặc, trễ dữ, phải về thôi.
-Tối rồi, tôi về
-Về sớm thế, còn n` mà-hắn chỉ tay vào cái xấp hồ sơ kia
-Mai làm dc mà! Mà thôi, tôi đem về nhà chép-