i gian, bàn tay bắt đầu sờ mó lung tung.
- Ngủ, em ngủ, ngủ liền – Nó đáp ngay lập tức, hai mắt nhắm nghiền lại.
- Vậy mới ngoan chứ, cô bé ngốc của anh.
Hắn hôn nó, một nụ hôn không dài nhưng rất ngọt, rồi hắn một tay tắt đèn, một tay ôm lấy nó, dỗ dành. Tuy cãi bướng như vậy nhưng thật sự nó đang rất mệt nên nhanh chóng chìm vào giấc ngủ, trong vô thức, nó nghe thấy tiếng hắn thì thầm:
- Anh sẽ chỉ yêu một mình em thôi.
Phần 23:
Sáng hôm sau nó tỉnh giấc trong một tâm trạng vô cùng thoải mái, vừa mới ngồi dậy định bò khỏi giường thì hắn đã ôm nó lại, hắn mỉm cười:
- Vợ yêu của chồng dậy sớm quá vậy? Ngủ thêm một chút nữa đi.
- Anh kì quá à – Nó gạt tay hắn ra – Không phải anh nói hôm nay đi gặp đối tác sao? Giờ này mà còn ngủ gì nữa?
- Chiều nay mới gặp mà em, mới có 6h30 mà em – Hắn kéo nó lại, ôm vào lòng.
- Thì cũng phải dậy sớm chứ, không tin nổi anh lại là giám đốc của công ty Wing chút nào – Nó lắc lắc đầu.
- Sao vậy? – Hắn chồm lên người nó, mỉm cười.
- Giám đốc gì mà ham ngủ thấy sợ luôn, lại còn mê gái nữa chứ, không nghiêm túc chút nào – Nó trêu hắn.
- Gì chứ? Tại em làm anh hư mà, đây không phải tại anh đâu – Hắn dỗi
Nghe hắn nói, nó tròn mắt ra, ngạc nhiên nói:
- Em? Sao tại em chứ?
- Tại ngủ với em thoải mái lắm nên anh mới mê ngủ đó – Hắn cười cười
- Anh này…. – Nó đỏ mặt, lấy cái gối đánh hắn – Vậy mai mốt em không ngủ với anh nữa là được chứ gì.
Nó cười ranh mãnh, chỉ tay về cái ghế sofa:
- Từ nay anh ngủ ở đó nhé.
- Cái gì chứ, anh không chịu đâu – Hắn bắt chéo hai tay vào nhau, lắc đầu – Anh muốn ngủ với vợ thôi à.
- Chứ không phải anh nói tại em nên anh mới mê ngủ sao? – Nó ranh mãnh nói – Em đang giúp anh đó mà.
- Không phải, tại anh mê ngủ - Hắn cười cười – Nhưng anh không có mê gái à nha.
- Vậy sao? Không tin – Nó lè lưỡi
- Thật mà, à mà không, có một cô gái rất đặc biệt với anh – Hắn nhún vai
- Ai hả? – Sắc mặt nó lập tức biến đổi – Mau nói cho em biết < có ai thấy chị này hơi bị chậm tiêu k?>
- Hihi, vợ anh ghen nữa rồi, không nói vợ biết đâu, nhìn vợ đáng yêu quá à!!!! – Hắn trêu nó.
Nghe hắn nói, mặt nó đỏ ửng, nó gạt tay hắn ra, giận dỗi bỏ vào nhà tắm không thèm nói với hắn lời nào, vừa đi vừa lẩm bẩm:
- Cái đồ đáng ghét, cái đồ đáng ghét, không xử anh, tôi không phải là Lâm Bạch Nguyệt.
Còn hắn thì nằm trên giường nhìn bộ dạng của nó, có lẽ chính nó cũng không biết khi ghen nó cực kì đáng yêu. Chính vì vậy nên hắn lúc nào cũng muốn chọc cho nó ghen, nhưng hắn đã rút được một kinh nghiệm rất đắt giá rồi nên hắn sẽ không bao giờ đùa quá trớn với nó nữa. Tắm xong, nó bước ra, vẫn giữ khuôn mặt lạnh băng với hắn, hắn chỉ cười cười rồi cũng tót vào phòng tắm. Nó ngồi xuống ghế vừa lau tóc, vừa nguyền rủa hắn, bỗng nhiên có một bàn tay giật lấy cái khăn trên tay nó. Nó vội quay lại thì thấy hắn đang vô tư lau tóc , nó gầm lên:
- Trả khăn cho tôi mau.
- Không, anh cũng cần khăn chứ.
- Lấy khăn của anh mà lau, trả cho tôi – Nó lạnh nhạt.
- Không thích, thích của em à – Hắn cười.
- Hứ, đi mà lấy khăn của cô-gái-đặc-biệt của anh ý – Nó nhấn mạnh.
- Thì anh đang lấy khăn của cô ấy đây – Hắn nhún vai
Nghe hắn nói xong, nó đơ đúng 5 giây rồi lắp bắp:
- Vậy là…..cô gái đó…..là……em sao? – Mặt nó đỏ ửng.
- Chứ em nghĩ là ai? – Hắn mỉm cười – Anh đã nói là anh chỉ có mình em thôi mà.
Mặt nó đỏ bừng, vậy là nó đã ghen với chính bản thân của nó, nó cảm thấy ngại kinh khủng. Nhìn bộ dạng của nó, hắn cười cười, ấn nó ngồi xuống ghế, dịu dàng nói:
- Để anh lau tóc cho em, coi chừng bị cảm lạnh đó.
- Ưhm…… - Nó khẽ gật đầu, mặt vẫn đỏ hồng.
Hắn đặt một nụ hôn phớt vào cổ nó, dịu dàng nói:
- Em thơm quá vợ à
- Anh kì quá à…….. – Nó mắng yêu.
- Xong rồi, vợ yêu chuẩn bị đi, mình đi ăn sáng, anh đói, hihi
- Ừ, để em sấy tóc đã, anh cứ chuẩn bị trước đi.
Hắn gật đầu, hôn nó và bay đi thay quần áo. Nó mỉm cười và ngồi sấy tóc. Hắn mặc áo phông và quần lửng, còn nó thì chọn quần short và áo thun. Vừa nhìn thấy, hắn đã phản đối:
- Không được, em mặc quần jean đi.
- Sao vậy anh? – Nó ngạc nhiên – Mình chỉ đi ăn sáng thôi mà.
- Anh không thích ai nhìn thấy chân em hết, thay quần jean đi mà, không chịu đâu – Hắn bắt đầu nhõng nhẽo.
- Thôi được rồi, thay thì thay, sao hôm qua em mặc áo tắm anh cũng có nói gì đâu.
- Tại hôm qua anh…..cũng m