vỏ bảo vệ như vỡ tung, miệng nó lun lắp bắp từ xin lỗi. Hoảng loạn, nó rán hết sức, vùng chạy ra khỏi căn phòng, chạy men theo bờ suối, nó mò xuống suối.
Nó úp mặt xuống nc’, nhờ dòng nc’ để cho nó tỉnh lại, thoát khỏi cơn mê hiện tại.
Rất lâu goj` kí ức đã nằm yên.
Chap 6: Sự thật
Hắn tức tốc chạy theo sau khi nó vụt chạy đi. Hắn thấy nó ngồi trên dòng suối và chẳng khác j`…một kon chuột mắc mưa. Nhưng mưa đâu mà mắc? Hắn tiến lại gần, đặt tay vòng qua vai nó định đỡ nó đứng dậy nhưng hành động đó lại làm nó giật nảy mình và lùi lại. Nó ngước mặt lên nhìn hắn và từ từng đứng dậy:
-Xin lỗi!-nó nói nhỏ
Nói xong nó quay lưng lại và bỏ đi. Nó thừa bik là hắn chẳng bị j` n`. Ướt! Nó cảm thấy có cái j` đó dính dài vào má của nó. Tóc, tóc nó ko ướt n` nhưng nó bị bung ra khỏi đồ buột tóc rồi. Gió lại đến, mún kéo mái tóc của nó đi. Bình thường thì nó sẽ nắm nhanh lấy lọng tóc đó và buộc lại trước khi có aj đó nhìn thấy. Nhưng lần này, nó đi như thất thần, chẳng thèm ngó ngàng gì đến mái tóc đang tung nhẹ trong gió. Nhưng nó ko phải là ng` thất thần duy nhất. Hắn giật mình khi nghĩ đến sự thật này-ko ko phải đâu, kon nhỏ xấu xí đó mà…-hắn xua nhanh cái ý nghĩ đó nhưng hắn vẫn mún kiểm chứng xem có phải là nó. Hắn bước nhanh qua mặt nó và lấy cái mặt kính của nó. Nó hoàn hồn và nhanh tay giữ lại cái mặt kính của mình. Nhưng sức nữ nhi làm sao mà bằng nam nhi, cặp đít chai chỉ ra khỏi khuôn mặt nó sau đó đúng 3s.
Là nó-thiên thần hồi nãy. Thật sự thì hắn ko nghĩ rằng nó là cô gái hồi nãy nhưng bây h hắn thật sự tin-ko tin cũng ko dc. Hắn đứng lặng ng` ngắm nó. Nó ngước lên và khi 2 mắt chạm nhau-nó cũng đứng lặng. Đôi mắt của hắn-một đôi mắt đẹp nhất mà nó từng thấy. Đôi mắt to với những sợi mi dài và cong. Đôi mắt đen nhánh, sâu thẳm. Đôi chứa đựng sự cô đơn-nỗi cô đơn hằn sâu.
2 ng` cứ thế nhìn nhau, nhìn mà chẳng bik mình đang làm j`.
----------------*-*------------
Tách!
Mỉm cười-nụ cười ác độc, nụ cười hoàn thành một nhiệm vụ, nụ cười nữa miệng của một kẻ ghen tị.
-----------------*-*------------
-Ra là nó à?-một cô nàng tóc cắt ngắn lên tiếng
-Hình tao chụp rõ vậy mày còn ko tin à?
-Nhỏ này coi cũng dc hả mày?
-Coi dc cái đầu mày, ko thấy nó định chôm anh Quân của mình à?
-Tao chỉ nhận xét thôi mà mày…
Bla bla bla bla
-2 đứa mày im hết coi-con nhỏ có mái tóc dài, nhuộm đỏ và mặt mày make up lòe loẹt từ nãy h im lặng thét lớn. Cả 2 đứa kia im bặt đủ bik nhỏ này là trùm của nhóm tam tỉ này-Đưa tao hình-nó tiếp và đưa tay lấy cái hình trên tay kon nhỏ tóc ngắn.
Mắt nhỏ bừng sáng và tiếp đó là một nụ cười ranh mãnh.
-Linh mày cười j` vậy?
-Tao bik làm j` mày goj` Nhật Vy ạ…
Sau khi tỉnh giấc mộng sau đôi mắt của của 2, nó trở về vẻ mặt lạnh lùng vốn có và hắn thì đứng chết trân, tỉnh lâu wa’ mà. Nó về phòng y tế và xin nghỉ tiết. Nó phải băng cái chân cái đã, nó còn phải xem xét xem nó có bị trúng gió j` ko mà bị hắn hút mất hồn như vậy. Nhưng cô y tá đã đi có việc rồi nên nó phải tự băng thôi. Nó tự băng dc nhưng nó hơi choáng vì sự việc hồi nãy nên tay chân cứ lúng ta lúng túng, chẳng làm nên việc j`.
Hắn cũng bước vào phòng y tế để băng lại cái tay? Ko đâu, lúc đánh nhau thì hắn còn bị nặng hơn nữa cơ mà. Hắn chỉ mún kiếm nó thôi. Hắn nghe nói là nó ko về lớp sau h nghỉ trưa nên đi tìm. Đi kiếm ng` ngay giữa ban ngày mà ko sợ nó bị giết-dễ dàng dc “tặng” lửa hận thù ghen tị từ những cô gái FC Hạ Quân. Hắn thấy nó ở trong phòng y tế loay quay mãi.
Hắn bước vào thì thấy nó đang vật vã vs cái chân. Hắn tiến đến định giúp thì nó rụt cái chân lại và đứng dậy:
-Tay anh có sao ko?-nó hỏi trong khi mắt hướng về tủ thuốc, tính thg ng` của nó ko bỏ dc, dù j` thì nó cũng làm hắn bị thg nên nó ko thể ko hỏi han dc dù bik rằng chuyện này rất khó vs nó.
-Cô băng dc cho tôi à?-hắn khiêu khích.
Nó tiến tới và nắm lấy cái tay bị thg của hắn về phía mình và kéo hắn ngồi xuống cái ghế gằn đó để băng lại cho hắn. Vết thg ko sâu lắm. Nó băng khéo léo đến nỗi hắn ko tưởng dc nó là ng` lóng ngóng trong việc băng bó hồi nãy. Các ngón tay mềm mại của nó mơn nhẹ trên bàn tay của hắn làm hắn hơi xuyến lòng, nhưng chỉ hơi thôi nha. Xong, nó quay lại vs vết thg của mình.
Tay nó rung lên khi nhìn thấy vết thg của nó. Hơi sâu nhưng ko cần may, nó lại nhớ đến cảnh của quá khứ nhưng nó gắn lấy bình tĩnh và tự động viên mình cố lên. Thấy nó vậy, hắn kéo nó lại định băng bó thì nó rút ngay chân ra và phán một câu cộc lốc
-Ko cần.
Hắn vẫn cứ