Truyện tình yêu - Cô giáo! Em sẽ mãi ở trong tim anh!
Khỉ đuôi dài [OFF] Quản trị viên View:
hôi cũng vào lớp lâu rồi mình lên lớp đi.
- Nhưng....
- Không nhưng nhị gì hết, lên lớp đi, không sao đâu.
Tôi kéo Linh lên lớp, Linh nắm chặt tay tôi theo tôi lên lớp.
- Em thưa thầy em vào lớp!
Cả lớp đổ dồn nhìn hết về phía chúng tôi, Linh xấu hổ cúi gằm mặt.
- Hai em làm gì mà giờ này mới lên lớp?
- Bọn em ở dưới kia có chút việc ạ.
- Ừ, thôi vào chỗ đi
Chúng tôi đi về chỗ, dưới góc lớp vọng lên tiếng trêu đùa.
- Hai đứa này vừa hú hí ở dưới kia đây mà.
Cả lớp tôi lại cười, tôi tức lắm, còn Linh thì lại càng đỏ mặt. Suốt những tiết còn lại của ngày hôm đó tôi cứ bên cạnh Linh để cho Linh đỡ xí hổ và đáp trả những lời chọc ghẹo cho cả tôi và Linh. Đợi chờ mãi mới thấy tiếng trống ra về vang lên.
- Ra về rồi, về thôi, cậu đừng xấu hổ nữa.
- Kệ tớ.
- Oài, có chuyện nhỏ nhặt đó mà cũng phải vậy à?
- Nhỏ cái gì chứ? Cậu cướp đi nụ hôn đầu đời của tớ rồi đấy, híc.
- Thế cậu tưởng tớ không thế chắc.
- Ai mà tin được cậu.
- Không tin thì thôi, thôi về nha.
- Khoan đã!
- Gì nữa?
- Cậu lai tớ về được không?
- Xe cậu đâu?
- Sáng nay tớ bắt taxi đến trường đấy chứ xe tớ hỏng rồi....
- Ừ, ok. Thế đem sửa chưa? Hỏng cái gì vậy?
- Chưa, tớ vẫn để ở nhà, xe bị tuột xích.
- Trời, tưởng gì, lát về nhà cậu tớ sửa cho.
- Thật á? Cảm ơn cậu nha.
- Có gì đâu, hì.
Tôi đưa Linh về nhà, sau một hồi ngoằn nghèo cuối cùng cũng đến.
- Cậu dừng ở đầu ngõ phía trước đi.
- Nhà cậu đâu để mình trở về tận cổng cho.
- Thôi cậu cứ dừng ở đầu ngõ đi.
- Thế không sửa xe à?
- Có chứ, cậu đợi ở đây đi mình dong xe ra.
Tôi dừng xe đợi Linh. Một lúc sau Linh dong xe ra, tuột xích lên sửa dễ như ăn kẹo .
- Xong rồi đấy.
- Hihi, cảm ơn cậu nha, nè.
Linh xoè ra hộp sữa chua.
- Gì nữa vậy?
- Sữa chua, để cảm ơn cậu.
- Nhưng tay tớ bẩn thế này ăn sao được.
- Thì ngồi xuống đây tớ đút cho.
Tôi và Linh ngồi xuống vỉa hè, Linh bóc hộp sữa chua ra đút cho tôi , tôi vừa ăn vừa lau vết dầu nhớt dính ở tay vào tường nhà nào đấy ở đầu ngõ nhà Linh mà hôm sau tôi đi học nghe Linh kể nhà đấy lúc thấy vết lau đó thì mụ vợ khá đanh đá chửi ầm lên vì nhà bả vừa sơn lại xong làm tôi không nhịn được cười. Ăn xong tôi chào Linh rồi đi về. Tôi đi về được một đoạn qua trường thì gặp cô. Cô từ đằng sau tiến đến đi song song với tôi.
- Chào nhóc!
- Ơ em chào cô!
- Lại cô rồi.
- À em quên, chào chị, hì.
- Làm gì mà la cà giờ mới về đấy hả?
- Em có la cà đâu, em trở bạn về mà.
- Trở người yêu thì có, hihi.
- Trời, em đã có người yêu đâu.
- Chị đùa thôi mà, nhóc khờ quá. À chủ nhật này nhóc rảnh không?
- Em có, sao vậy chị?
Thực ra tôi đã có lịch đi đấu clan cf nhưng vẫn giả vờ xem sao .
- À chị mới tập làm vài món trên mạng mà chưa có người làm chuột bạch thí nghiệm, đúng lúc gặp nhóc lên rủ nhóc đến nhà chị thôi.
THẬT TUYỆT VỜI!!,