Truyện tình yêu - Đoạt Vợ - Cô Gái Yêu Phải Em Rồi
Khỉ đuôi dài [OFF] Quản trị viên View:
òn nữa, anh ta cũng không biết thân thế của Hàn Hàn, trong mắt anh ta, chị vẫn là mẹ Hàn Hàn, việc đầu tiên bây giờ chị phải làm, là đi chăm sóc con trai, vậy mới có cơ hội khiến cho anh ta bớt giận, thay đổi sắc mặt với chị.” Thích Tân Nhã nói.
Ninh Ngữ Yên đứng dậy đi tới bên cạnh cửa sổ, suy nghĩ một lúc, nói: “Em nói rất đúng! Chị không thể ngu ngốc ngồi ở đây, chị phải đi bù đắp lại.”
“Đúng vậy! Chúng ta đi thôi, đến lúc đó em sẽ giúp chị nói thêm vào.” Thích Tân Nhã xung phong nói.
“Được! Em đi theo chị.” Ninh Ngữ Yên thay quần áo, dẫn theo Thích Tân Nhã đến bệnh viện.
Lúc này, ngoài cửa đã hoàn toàn tối đen, bọn họ ngồi trong xe, mỗi người đều nghĩ tới chuyện riêng của mình.
Trong bệnh viện, bọn người Tập Bác Niên đã ăn tối xong, trong TV đang chiếu phim hoạt hình, Hàn Hàn xem say sưa, tròng mắt cũng không di chuyển.
Tập Bác Niên xem suýt nữa ngủ mất, mỗi lần xem hoạt hình cùng Hàn Hàn, anh đều ngủ.
Mặc Tiểu Tịch ôm Hàn Hàn, vừa đút táo cho thằng bé ăn, vừa thích thú xem phim hoạt hình, Thiên Dã không có dáng vẻ mất hứng, cũng không có vẻ mặt mệt mỏi.
Ninh Ngữ Yên và Thích Tân Nhã tới bệnh viện, sau khi hỏi phòng bệnh của Hàn Hàn, hai người không ngừng chạy đến tầng 20.
Đẩy cửa phòng ra, cơ thể của bọn họ lập tức cứng đờ, không thể tin vào mắt mình, bọn họ nhìn thấy Mặc Tiểu Tịch và Thiên Dã đều ở đó, hơn nữa Mặc Tiểu Tịch còn vô cùng thân thiết ôm Hàn Hàn ăn trái cây.
Ninh Ngữ Yên thở không được, đầu óc trống rỗng, thiếu chút nữa ngất đi.
Phản ứng đầu tiên trong đầu chính là, Mặc Tiểu Tịch đã biết chuyện của Hàn Hàn.
Mặc Tiểu Tịch, Tập Bác Niên, và Thiên Dã nhìn thấy người đột nhiên xuất hiện, cũng hơi giật mình, ở thời điểm này, tất cả kẻ thù và tình địch đều đông đủ, không phải là chuyện tốt.
Bởi vì lo lắng cho cảm nhận của Hàn Hàn, không thể để thằng bé thấy cảnh cãi nhau, nếu không tâm hồn nhỏ bé của nó sẽ bị tổn thương.
“Mẹ…, dì nhỏ…” Hàn Hàn yếu ớt kêu lên một tiếng, vẻ mặt của bọn họ đều vô cùng đáng sợ.
Trong lòng Ninh Ngữ Yên vừa hận lại vừa sợ, cô ta hận lúc này không thể giết chết Mặc Tiểu Tịch, để cô mãi mãi biến mất khỏi thế giới này, nhưng bây giờ lại sợ cô biết chuyện của Hàn Hàn.
Tập Bác Niên đứng lên từ trên ghế, nhìn về phía Ninh Ngữ Yên, lạnh lùng nói: “Không phải kêu em ở nhà chờ sao, sao lại tới đây?”
“Em lo cho Hàn Hàn, nên đến chăm sóc thằng bé.” Ninh Ngữ Yên nói theo lý do đã nghĩ trước đó trên đường, cố nén tức giận đầy bụng, bình tĩnh trả lời.
“Không cần, có tôi ở đây là được rồi, bây giờ trở về ngay đi.” Tập Bác Niên nghiêm túc nhìn cô ta, đầy ý cảnh cáo.
Thích Tân Nhã dùng ánh mắt hung hãn muốn róc xương lóc thịt nhìn Mặc Tiểu Tịch, cười nói với Tập Bác Niên: “Anh rễ, bọn em đã tới đây, ngồi một chút sẽ đi, chị họ cũng không có ý đập Hàn Hàn, anh tha thứ cho chị ấy đi.”