? Trai theo tôi chất đống, cả gian phòng này chất cũng không vừa ! Thế mà tôi lại có thể hẹn với anh ư đồ chết bầm ? Tôi khuyên anh, dẹp trí tưởng bở sang một bên đi, sống thực tế vào !
Hừ, cô ta có mà…ma thèm theo !
Mặc dù cô ta cũng xinh, dáng đẹp, học giỏi…kể ra thì khá nhiều ưu điểm đấy chứ ?
Có khi nào…trai theo nhiều không ?
Giấu nhẹm đi sự bất an, Bùi Quang hừ một tiếng :
- Gái mê tôi còn gấp ngàn lần trai theo cô ! Gian phòng này à, chất không được một phần mười.
Ồ…Anh ta đang khiêu khích kìa…
Thay vì đáp trả lại một cách hung bạo như trước thì Minh Thư lại e lệ nhìn Bùi Quang, nhỏ nhẹ nói :
- Chẳng phải là anh đang theo tôi đấy à ?
Không theo kịp sự thay đổi nhanh chóng từ ma nữ sang thục nữ của Minh Thư, Bùi Quang ho liền vài tiếng, rượu trong chiếc ly trên tay sánh ra cả lên ngoài.
Anh nghe thấy tiếng cười đắc ý của Minh Thư.
Cô ta đúng là quỉ quyệt !
Sao cô ta không thể như Vy Anh được nhỉ.
Vừa ngoan vừa dễ bảo vừa….
Thôi quên đi…xem như anh chưa hề nói gì cả.
Ngoan ? Dễ bảo ư?
Sai lầm lớn ! Vy Anh còn bướng bỉnh hơn bất kì người lỳ lợm nào.
Và nếu anh không nhầm thì bảng thông báo trường bây giờ đã chuyển thành bảng tin về cặp đôi Romeo – Juliet hiện đại kia chính là do Vy Anh, Trúc Vũ khơi ra đầu.
Đúng là…chị nào em nấy, ai trong số bọn họ cũng đều có thể khiến người khác phát điên.
Anh cũng đã mất hết kiên nhẫn , tiếng cười của Minh Thư lại còn như khiêu vào cơn điên của anh.
Cô ta thấy hay lắm à ? Vậy để xem lúc anh nói điều này ra, cô ta có còn vui vẻ được thế không hay là…
Những cảm xúc trái ngược nhau cùng một lúc choán lấy khiến tôi chỉ biết ngồi im nhìn thư kí Hoàng cũng đang đờ người…
Lần đầu tiên tôi được thấy thư kí Hoàng bất động…
Có lẽ đây là chuyện nổi bật nhất, đáng được đưa vào hàng đầu trong mớ tình sử nhập nhằng của thư kí Hoàng.
Hay rồi, nào thì phong độ hào hoa, nào thì tài giỏi và đằng cấp, nào thì người đẹp vây quanh, nào thì từ chối thẳng mặt, nào thì nỗi đau xóc óc…
Mang theo điệu bộ vênh váo, coi thường người ta cuối cùng nhận được từ người ta là một lời đề nghị gán ghép !
Thật bẽ mặt !
Nếu tôi là thư kí Hoàng thì tôi sẽ không còn ngồi vững được nữa và cũng sẽ tự mình biến mất ngay tức khắc !
Nhưng rất tiếc… thư kí Hoàng …mặt dày nên chỉ sau vài giây đã trấn tĩnh lại , trở về vứoi dáng vẻ nghênh ngang vốn có, vờn vờn ly rượu trong tay rồi chợt …đưa ánh mắt lả lơi …nhìn tôi.
Tim tôi thót lại, cảm giác bất an đột nhiên xông đến khiến tôi