óthở cái nào
_ Từ.....từ đã,lấy miếng nước cái coi - nó úpmặt xuống bàn,thở hổn hển.Con Dương lập tức bay xuống căn teen mua chai C2 rồilại bay lên phòng nó.
_ Ê uống đi - nó với tay chụp lấy chai C2 mà Dtừ cánh cửa lớp đôi xuống,nóc một hơi,hết nguyên một chai.Nó đã lấy lại đượctinh thần như ngày nào
_ Ê sao thế bà? - Con Dương bay lại gần nó,vẻmặt nhỏ lo lắng cho nó lắm
_ Có sao đâu.Tại chạy bộ mệt quá mà - nó cườitỉnh bơ
_ Cái con dở hơi,làm tui sốt cả ruột.Tưởng bà bịmấy hotboy truy lùng nên tui chạy ra xem,ai dè - con D mặc yểu xìu trở lại,vẻthất vọng não nề
_ Cái đồ mê trai,bạn bè ri mà ko giúp lại cònnói thế nữa - nó rủa nguyên một lèo vào mặt nhỏ.
_ Kệ tui,bà vô duyên quá à - Con Dương bỏ đi vớivẻ bực tức,về lại chỗ của mình.Còn nó thì cười với vẻ thích thú với cái khuônmặt cực '' Ngu '' của con nhỏ.
_ Cô vô kìa,cười hoài - H kéo nó đứng dậy trôngkhi miệng nó vẫn còn cười toe toét
_ Ừ ừ - nó vẫn cứ cười
_ Chào cô ạ - cả lớp đồng loạt
_ Chào các em,các em ngồi đi - bà cô mỉmcười.Thế là tiết học bắt đầu với vô số những bài tập mệt mỏi và nhức đầu,mắt nómờ dần và rồi '' Rụp '' một cái nó gục luôn trên bàn.Ngủ mà vẫn cười,nụ cườihạnh phúc lắm.Dường như nó mơ thấy gì đấy,H nhìn nó mà đầy vẻ tò mò.Nhưng saohôm nay ko có giọng hắn nhỉ?.Hắn ngồi phía bên con nhỏ My chanh chua và đángghét.Hắn đang bận đấu đá và cãi nhau với con nhỏ nên ko có thời gian để sai vặtnó.Vậy là cả sáng nó ngủ nguyên một giấc no nê,ko bị ai kêu dậy cả.
_Cô làm gì vậy hả? - hắn gắt
_ Ơhay.....anh là vị hôn phu của em mà - nhỏ vẫn khư khư ôm tay của hắn,hắn vùngmãi mà nhỏ vẫn bám dai như đĩa.Ko chịu buông ra,hắn bực lắm.Nhưng vì nể cô ởtrên dạy hăng say nên hắn ko dám hét to tiếng.Chứ bình thường hắn hét um sùm,tohơn cả cái loa.Và vẫn với năm bàn tay thon dài và mảnh mai đấy,hắn đã cho connhỏ vài tát rồi.Hắn nhịn nhục vì có cô ở đây,phải biết tôn trọng người lớn.Đólà điều mà suốt ngày hắn bị con nhỏ tra tấn nên giờ học thuộc làu luôn rồi.
_ Hôn phucái con cóc ghẽ,đó chỉ là hình thức trong thế giới Thượng Lưu mà thôi.Tôi - hắnchỉ vào người
_ Ko hề cótình cảm với cô.Ok? - hắn nhìn nhỏ,cười khinh bỉ
_ Ok gìchứ - nhỏ cắn ngay tay nó cái phập.Thương quá,bị cắn đau tiết thế mà phảinhịn.Ko được hét lớn.Tay hắn kéo tóc con nhỏ ra khỏi tay mình,giờ thì hắn bựcthật rồi.Nhưng con nhỏ vẫn cứ lỳ,ngang bướng.Ôm khư khư cánh tay của hắn màcắn,đến lúc hắn '' BỐP '' và má nhỏ một cái rõ đau thì lúc đấy nhỏ mới chịu thãra
_ Cóchuyện gì vậy em? - bà cô nghe tiếng động nên tò mò quay xuống lớp hỏi
_ Ko có gìđâu ạ.Chỉ là rớt cây bút thôi ạ - hắn lễ phép đứng dậy tóm tắt câu chuyện
_ Ừ vậy emngồi xuống đi.Tập trung vào nhé - bà cô mỉm cười,ko chút nghi ngờ.Vì hắn là mộthọc sinh đại đại xuất sắc,lại có khuôn mặt ư là ưu tú.Năm nào hắn cũng đứng 1của trường,hắn là niềm vinh dự cũng như niềm tự hào của cả trường.Ai cũng phảinể,ngay đến ông thầy hiệu trưởng khó tính nhấ