Polaroid
TienThinhPro.Wap.Sh
Thế Giới Giải Trí Di Động
Trang chủ > Truyện kiếm hiệp

Truyện kiếm hiệp - Ỷ thiên đồ long ký (chap 16 đến chap 40)

Khỉ đuôi dài [OFF]
Quản trị viên
D View:
con yêu nữ này mê hoặc, Tống Thanh Thư là cái gương trước mắt, có đúng không nào?
Trương Vô Kỵ mặt đỏ lên, bẽn lẽn nói:
- Sao em lại biết? Em có thuận phong nhĩ hay sao?
Triệu Mẫn hừ một tiếng nói:
- Em nói trước rồi đây mấy người đó sẽ không trách Tống Thanh Thư là kẻ vô loài, trái lại sẽ đổ cho Chu tỉ tỉ hồng nhan họa thủy, làm tan nát một đời của Võ Đương thiếu hiệp.
Trương Vô Kỵ nghe ra cũng có lý nhưng miệng vẫn gượng cãi:
- Bọn Tống sư bá ai ai cũng là quân tử biết điều, lẽ nào lại trách người một cách bừa bãi như thế được?
Triệu Mẫn cười khẩy:
- Càng cho mình là quân tử, thì càng hay trách người bừa bãi.
Nàng ngừng lại một lát, cười nói:
- Thôi mau đi cứu Chu cô nương của anh đi kẻo rơi vào tay Tống Thanh Thư thì anh thật xôi hỏng bỏng không.
Trương Vô Kỵ mặt lại đỏ lên:
- Tôi việc gì mà xôi hỏng bỏng không?

--------------------------------------
[1"> Môn hộ có biến cố, cần phải tẩy sạch ngay.
[2"> Để lại cho con gái tên Tương
Hồi 33 : TIÊU TRƯỜNG CẦM ĐOẢN Y LƯU HOÀNG

Chung Nam núi cũ,
Hậu duệ Dương gia.
Nếu không lặn lội từ xa,
Biết đâu đầu não chính là kẻ gian.

Trương Vô Kỵ đi dắt hai con ngựa lại, cùng Triệu Mẫn chạy vào quan nội. Chàng nghĩ thầm nếu quả thực nghĩa phụ bị Cái Bang bắt giữ thì thể nào họ cũng dùng ông làm con tin để hiếp chế Minh Giáo nên nhất thời chắc chưa dám làm hại ông ta nhưng thể nào cũng bị chúng làm nhục, còn Chu Chỉ Nhược băng thanh ngọc khiết, gặp phải tay Trần Hữu Lượng gian trá hiểm độc, thêm Tống Thanh Thư vô liêm sỉ, nếu bị bức bách chắc chỉ còn đường chết. Chàng nghĩ bụng như thế, hận không có cánh bay nhưng Triệu Mẫn lại đang bị thương nên không thể nào ngày đêm chạy một mạch thẳng đến Lô Long.
Tối hôm đó hai người trú lại một tiểu khách điếm, Trương Vô Kỵ nằm trên giường càng nghĩ càng lo, bèn đi đến bên cửa sổ phòng Triệu Mẫn, thấy nàng thở đều, đang lúc ngủ say. Chàng đến quầy chưởng quĩ lấy bút nghiên, viết một lá thư nói là việc đang khẩn cấp, nhất định phải ngày đêm không nghỉ ra đi, bao giờ xong việc sẽ tìm cách gặp lại nhau, dặn nàng dưỡng thương cho chu đáo, cứ thư thả không việc gì phải vội về nhà. Chàng lấy chiếc nghiên chặn trên lá thư để ngay trên bàn rồi nhảy ra cửa sổ, ra sức chạy về hướng nam.
Sáng hôm sau chàng liền tìm mua ngựa, trên đường đi liên tiếp đổi thay, suốt ngày đêm ở trên đường, chỉ vài ngày đã đến Lô Long. Mặc dầu chàng đuổi nhanh như thế nhưng trên đường lại không gặp Trần Hữu Lượng và Tống Thanh Thư, có lẽ vì ban đêm chàng chạy trên đường thì Trần Tống hai người lúc đó đang ngủ trong khách điếm thành thử không gặp họ.
Lô Long là một thành phố lớn của tỉnh Hà Bắc, đời Đường là nơi đóng đô của Tiết Độ Sứ, qua đời Tống đời Kim mấy lần chiến tranh bị phá hủy rất nhiều, dân cư đông đúc nhưng nguyên khí đến nay vẫn chưa hồi phục. Trương Vô Kỵ chạy khắp các đường lớn đường bé ở Lô Long, các trà lâu tửu quán nhưng lạ lùng làm sao chẳng gặp một tên ăn mày nào. Ch
PREV1 ... 250251252253254 ... 284NEXT
Cùng Chuyên Mục
XtScript Error: Timeout. XtScript Error: Timeout.