- Mạnh là của chị , còn Khánh chắc chắn sẽ k thể yêu 1 người quá thua kém chị như vậy .. chị cảm thấy k thoải mái lắm vì sự có mặt của em ở đây
- Chị tham lam vậy – Tôi buột mồm
- Em nói gì – Trang làm ra ko hiểu
- Chị nói Mạnh là của chị , vậy chị tự tin là anh ấy còn yêu chị sao ?
- Vậy em nghĩ , Mạnh yêu em à – Trag tiến lại gần về phía tôi
- Em …
- Trang thôi đi , em đừng trẻ con như thế - Mạnh xen vào
- Vậy anh nói xem , em hay là nó đây – Trang nhìn Mạnh nói lớn
- Không là em , thì sẽ chẳng là ai cả … em đừng vậy nữa - Mạnh dịu giọng .. ánh mắt anh lạ lắm … anh đang nói thật sao .. Trái tim tôi như bị bóp nát vậy
- Em nghe thấy chưa , đừng mong chờ gì nữa – Trang nói với tôi và nụ cười của kẻ thắng cuộc
Bốp .
Khánh đột nhiên xuất hiện , anh tát rất mạnh vào má Trang . Cả tôi và Mạnh đều quá ngạc nhiên , ánh mắt sắc lạnh lúc nãy .. đúng rồi , ánh mắt ấy của Trag giống ánh mắt của Khánh lúc này . Thật sự .. Là quá đáng sợ
- Mày làm gì vậy - Mạnh túm lấy cổ áo Khánh
- Cái tình cảm bây giờ của mày chỉ là sự thương hại , mày biết là nó lợi dụng tình cảm của mày sao mày vẫn để yên – Khánh hét lên
- Vậy tình cảm của mày với Hà là gì , tình yêu ư ? - Mạnh và Khánh thực sự đã rất căng thẳng
- Đúng thế , vì dù tao có làm gì Hà cũng k lợi dụng tao để trọc tức mày , Hà k như cô ta – Khánh vùng ra như phát điên
- 2 đứa mày thôi đi – Tùng hét lên
- Chúng mày làm bọn tao xấu hổ quá – Long cũng lớn tiếng
- Hà , đi theo anh – Tùng quát , Hà cúi mặt vội đi theo Tùng
- Trang , đi theo anh – Long cũng vậy , Trang nước mắt dàn dụa đi về phía Long
- Bây giờ tao hỏi thật , là cô gái nào là người mà mày yêu – Tùng được hôm nghiêm túc
- Mạnh , mày yêu ai , mày nói thẳng ra đi – Long nhìn Mạnh
- Sao , hay mày yêu 1 người nhưng vẫn nuối tiếc 1 người , đàn ông yêu phải rõ ràng chứ .. đừng đứng núi này trông núi khác – Tùng nói Mạnh
- Đúng rồi – Long bồi thêm
- Khánh , cả mày nữa , mày quá nóng vội rồi . Muốn chinh phục 1 cô gái đang bị tổn thương thì phải kiên nhẫn Hiể