Truyện tình yêu - Đọc Truyện hay hot- Hot boy ? Rắc rối đấy, chạy mau !
Khỉ đuôi dài [OFF] Quản trị viên View:
tôi.
- Đi đâu cơ? Tớ tưởng ở đây chứ?
- Ừ, đi thêm một đoạn nữa thôi, đến gặp mẹ Rei.
- Chu choa, nhà Rei ở giữa cánh đồng hướng dương này à, thơ mộng quá!
- Không, chỉ có mẹ Rei ở đây thôi.
- Ồ… thế mẹ Rei ở một mình à?
- Ừ.
- Sao Rei không đến ở cùng, nơi này đẹp thế cơ mà?
- …
Cứ thế chúng tôi vừa đi vừa nói chuyện rất vui vẻ, cho đến khi…
- Ey, sao dừng lại thế? Đã đến đâu?
- Đến rồi…
Tôi ngó nghiêng xung quanh, có thấy ngôi nhà nào đâu ? Tất cả chỉ là một sắc vàng nổi bật của những bông hoa đang kì nở rộ, hòa cùng màu xanh của cỏ cây nơi đây… Ôi, một cảm giác thật dễ chịu. Nhưng mà… chúng tôi chẳng phải đang đứng trước một ngôi mộ sao? Người phụ nữ trong bức di ảnh trên bia mộ thực sự rất đẹp. Một vẻ đẹp hiền từ, giản dị nhưng vẫn toát lên dc sự quý phái, cao sang. ” Phan Ngọc Như Mai, sinh ngày 23/ 7 / 1971,mất ngày 3/12/2000″. Haizzz cô ấy mất lúc còn trẻ quá.Nhưng mà… cô ấy rất…rất giống Rei!
- Rei ơi, đây là…
- Mẹ mình đấy. Chắc Judy ngạc nhiên lắm đúng không?
- Ừ, cũng có một chút.
Không ngờ cô bạn Rei mạnh mẽ của tôi lại mồ côi mẹ. Thảo nào lúc đến đây Rei lại mua thêm một bó hoa.Tôi thật tệ khi đã chưa thực sự quan tâm đến cô ấy nhiều hơn…
- Mẹ ơi – Rei đặt bó ly trắng lên mộ của mẹ – Hôm nay con dẫn người bạn thân nhất của con đến chào mẹ đấy, mẹ có vui không?
- Dạ, cháu chào cô, cháu là Linh Đan, mọi người hay gọi là Judy. Cháu là bạn của Rei, à Hòang Minh, hai chúng cháu đến thăm cô đấy ạ. Cô đúng là đẹp thật đấy, cháu thật ngưỡng mộ…
- Này, nói linh tinh cái gì đấy – Rei hích nhẹ tay tôi.
- He he, thấy mẹ Rei đẹp thì khen thôi mà, không phải Rei ghen vì tớ khen mẹ Rei đấy chứ? – Tôi cũng nheo mắt giả bộ ” nghi ngờ ” (hì hì, học theo cô ấy thôi mà)
- Ơ… dám trêu Rei à, lát về cho cậu biết tay!
- Hu hu hu cô ơi bạn Rei bắt nạt cháu nè *quay sang Rei* blè blè…
Tôi chạy, Rei lại đuổi. Chúng tôi cứ chạy vòng quanh ngôi mộ của mẹ Rei, cho đến khi thấm mệt.
- Phù phù…, mệt quá! – Tôi nằm dài ra bãi cỏ bên cạnh.
- Ai… bảo… chạy làm gì!
Nhìn xem, có người cũng thở không ra hơi rồi kìa. He he
- Có mà tại cậu cứ đuổi chứ, cậu không đuổi sao tớ phải chạy?
- Hứ, còn lý sự nữa hả? Kệ cậu, tớ nói chuyện với mẹ đây, không thèm để ý đến cậu nữa!
- Xùy xùy, biết rồi. Thế tớ đi loanh quanh đây một lát nhé, lúc nào về thì nhớ gọi đấy.
- Ừ.Đi gần thôi nhé!
- OK !!!
Tôi ý tứ vòng qua chỗ khác cho mẹ con họ dc thoải mái tâm sự với nhau, cho dù là, chỉ có Rei tự nói và tự nghe… Haizzz mình vẫn còn hạnh phúc chán khi còn có mẹ. Tuy mẹ rất hay chê tôi nói nhiều, mắng tôi hậu đậu không làm dc việc gì cho ra hồn nhưng tôi biết mẹ vẫn nằm nghe tôi nói chuyện cả đêm chứ chẳng phải ngủ không thèm nghe như vẫn nói, và ngay sau khi cốc đầu đứa con gái lớn – lên – lấy – chồng – nhất – định – bị – đuổi – về – vì không – biết- làm -việc -nhà này lại lặng lẽ đứng cạnh tiếp tục chỉ bảo thêm. Nhìn Rei, tự nhiên tôi lại thấy trong