hết - thằng V hét
_ Phát gốm mày
_ Im mày.Tiểu sử gì mà nhục như con cá nục mà cũng nói nữa
_ Nói vậy chớ tao vẫnthấy lo cho con nhóc đầu to mà óc như trái nho ấy lắm - hắn ngã lưng trên chiếcgiường thân thuộc mà hắn đã bỏ quên suốt mấy năm qua.Cái cảm giác như một giađình hạnh phúc,xung quanh có anh em.Lại quay quẩn hiện lên trong người hắn,hắnmỉm cười hài lòng.
_ Tao nghĩ nếu mà thằng Đ đúng là nó thì nội trong thờigian ngắn này,thằng nhóc sẽ tiếp cận con nhỏ đó.Chưa làm hại gì đâu,tụi bâyđừng lo - thằng T nháy mắt
_ Mắc mớ gì mày nhìn tao - hắn xoay mặt,lãng đi chỗ khác
_ Sao hôm nay tao thấy tụi bây Sến.Toàn.Tập quá vậy - thằngV cố nhấn mạnh ba chữ ấy để chọc tức cả đám
_ Gì mà sến toàn tập cha,phải nói là điên toàn diện hiểuchưa ?
_ Hiểu cái con khỉ khô
_ Thôi nín dùm đi.Trưa nắng tụi bây cãi nhau ko biết mệthả?.
_ Trưa nắng mới lên cơn mà há há
_ Lại còn cười,sến y như con hến
_ Chưa bằng còn hến nữa là đằng khác - Và rồi trận cười lạivang tỏa khắp căn nhà.Bao yêu thương năm nào lại quay trở về,bao phủ xung quaycăn phòng.Nhìn nơi nào cũng ấm áp và bình yên.Những ngày nào chán nản với vô sốbài tập và những chuyện phiền não đã vơi được chút đỉnh.Anh em quay quần bênnhau,tâm sự.Kể lại những bước và ôn lại những việc mà mình đã làm,rất vui,rấtthanh thản.Thời gian cứ nhẹ nhàng trôi qua một cách chậm rãi,cơn bùn ngủ lạikéo đến.Ập vào đầu tất cả,và rồi căn phòng đầy thơ mộng ấy lại thành cái phòngtrọ để cho tụi trời đánh này ngã lưng.Thật tội nghiệp căn phòng dễ thương vàsang trọng này.Còn về nó và Đ thì cả hai đang ngồi coi tv với nhau,xem như chưaxảy ra chuyện gì hết
_ Cậu ăn trái cây đi - từ bếp,trên tay Đ cầm một dĩa đựngvô số các loại trái cây.Loại nào cũng có một chút.Đập vào mắt nó,nó chẳng ngầnngại gì mà ko lao vào tấn công liên tục.Đ đổ toát mồ hôi hột,vì cậu bé chưathấy con gái ăn thô bạo như con nhỏ này.Nhưng mà điều này khiến cậu rất thíchvì chính lúc đó.Cậu thấy được sự hồn nhiên và tính trẻ con của nó,cậu mỉmcười.Mỉm cười trong cay đắng khi nhìn nó.Mà cái cảnh năm xưa lại ám ảnh,hiện vềtrong đầu cậu.Cậu mệt mỏi với sự trã đũa,nhưng vì lòng hận thù vẫn còn bámtrong thân tâm cậu.Nên cậu phải cho hắn và lũ bạn ngu ngốc của hắn một bàihọc.Phải khiến hắn tan nát,ko còn gì hết.Phải cho hắn suy sụp,cho hắn nếm thửmùi thất bại và mãi mãi khiến hắn ko thể đứng dậy được.Cậu lại cười !.
_ Cậu ăn đi - nó phá vỡ những dòng suy nghĩ tối tăm trongđầu Đ.Cậu vui vẻ cùng ngồi ăn ngon lành với nó
_ Hừm.Xem ra con nhóc này chẳng nghi ngờ gì mình
hết - Đnhìn nó mà lòng sung sướng.Kế hoặch của Đ đã được dàn xếp một cách ổn thỏa vàrất chi là hữu dụng.Những bằng chứng cũng như những máy móc để làm việc cũng đãđược sắp xếp một cách hợp lí.Lần này,cậu tin là cậu sẽ hạ được hắn.Hạ đượcngười mà cậu luôn oán hận.Cậu ko thể tha cho hắn,dù chỉ một ngày.Cậu phải làmcho hắn thân bại danh liệt,làm cho tất cả mọi người nhìn hắn bằng cặp mắt khinhthường và thô bỉ.Những