Truyện tình yêu - Yêu Hay Thương Hại ! Thất Bại Hay Chơi Dại !
Khỉ đuôi dài [OFF] Quản trị viên View:
ói cũng chả sai bao giờ. “Tình đầu là tình mãnh liệt nhưng tình cuối mới là tình bất diệt”. Hắn cũng từng có mối tình đầu. Hắn cũng biết cái cảm giác đau khổ khi mất đi tình đầu nó như thế nào. Nhưng nhỏ cũng phải hiểu cho hắn. Bằng lòng nhỏ có thể học hết 12 là lấy chồng. Nhưng hắn lúc ấy còn lâu mới có ý tưởng lấy vợ sớm. Đeo gông vào cổ một con người như hắn khác nào nhốt... chó trong cũi. Hắn không làm được. Hắn muốn nhỏ phải học hành cao ngang với hắn, không thì phải cao hơn hắn. Chứ con gái quê cứ mang cái suy nghĩ học ít rồi lấy chồng thì bao giờ xã hội mới phát triển được.
Tình cảnh diễn ra được hơn một tuần thì trong giờ ra chơi hôm đó hắn bị cả bọn bạn thân của hắn từ ngoài ùa vào như ong vỡ tổ bá vai bá cổ như anh em thân thiết lâu ngày gặp lại:
- Thằng chó này làm gì mà có gái lên tận nơi kiếm mày thế?- Thằng Nam cười tít mắt hỏi hắn.
- Gái nào?- Hắn ngơ ngác.
- Thôi đừng có xạo nữa bố. Bố ăn con người ta rồi lại phủi tay đấy à? Người ta lên tận nơi tìm bố kìa. Đang chờ ngoài cầu thang đấy.- Thằng Thái vỗ cái bốp vào đầu hắn chửi.
- Thôi đừng có chọc tao. Tao không có hứng nhé.- Hắn bực mình đánh lại thằng Thái một cái.
- Ơ cái thằng này. Tao nói thật mà. Có một nhỏ 11B1 lên tìm mày kìa. Mặt mày hầm hố lắm. Bảo bọn tao gọi mày ra cầu thang nói nó gặp tý kìa.
- Thật hả.- Hắn chết đứng.
- Bố xạo mày làm gì. Mau mà ra đi. Không con người ta chờ.
Hắn thất tha thất thểu bước ra. Chẳng lẽ nhỏ lại chịu đựng không nổi mà đi tìm hắn sao? Hắn hơi ớn ớn. Xem mấy phim Hàn Quốc chắc chắn cái cảnh gặp nhau này sẽ có “ẩu đả”. Có khi tý nữa mặt hắn lại có năm dấu tay không chừng.
Hắn hít thở một hơi thật sâu lấy hết tự tin rồi bước nhanh xuống cầu thang. Đập vào mắt hắn không phải chỉ có một mình nhỏ mà nhỏ bạn thân ngày trước hay đi học cùng cũng đang đứng nhìn hắn chằm chằm. Đôi mắt hằn lên nỗi tức giận như muốn ăn tươi nuốt sống hắn.
- “Thôi rồi, gọi hội đánh thuê rồi”- Hắn thầm kêu khổ.
Nhỏ không dám nhìn hắn. Chỉ dám giấu bộ mặt tiều tụy đằng sau lưng nhỏ bạn. Tay kéo kéo nhỏ bạn như muốn bảo cả hai đi về. Nhỏ bạn thì phủi mạnh tay nhỏ một cái rồi hất hàm nhìn hắn.
- Ông lại đây, ông nhìn đi. Nhìn nó xem. Ông thấy vui không? Ông ruồng rẫy nó như vậy ông thấy vui lắm hả?
- Thôi H, về đi. Anh ấy có làm gì đâu? Tại tao mà.
- Mày bỏ ra, kệ tao, để tao nói. Tao phải nói cho thằng người yêu phụ bạc mày sáng mắt ra.
- Bạn gì ấy nhỉ? Bạn nói vậy là không được. Đây là chuyện riêng tư của mình và P. Mình nghĩ dù bạn có là bạn thân của P bạn cũng không nên làm như thế. Mình và P đâu phải là chia tay? Mình và P đang tự cho nhau thời gian để học tập tốt đấy thôi. Bạn chưa hiểu hết chuyện lên đây mắng mình như vậy mình thấy không hợp lý cho lắm. Mình nói một lần này mong bạn hiểu nhé. Ở đây là chỗ đông người. Mình mong cả ba chúng ta tự hiểu nên làm gì.
Hắn nói cũng phải. Quanh cầu thang và hành lang đang có mấy chục con mắt nhòm ngó chuyện thời sự nóng bỏng nhất ngày. Hắn không