Truyện tình yêu - Yêu Hay Thương Hại ! Thất Bại Hay Chơi Dại !
Khỉ đuôi dài [OFF] Quản trị viên View:
i già, trẻ em và phụ nữ có thai ngồi. Vừa nói chuyện với chị hắn vừa tám luôn với bác tài. Có ba cái mỏ thôi mà gần thành cái chợ. Cơ mà khách ngồi trên xe cũng chả nói gì. Mấy nhỏ sinh viên trường nào chả biết cứ ngồi nhìn nhìn hắn. Chắc nghĩ hắn là con của bác tài.
Chạy đến vòng thứ hai thì chị sà vào ghế hắn đang ngồi làm cái mặt buồn buồn.
- Sao thế?- Hắn ngơ ngác.
- Tôi khó xử quá ông ạ. Có một thằng bé nó bằng tuổi ông hay ít hơn ông một tuổi gì ấy mà nó đòi làm quen với tôi.
- Thế sao tôi bà không gọi là thằng bé mà bà gọi nó thế?
- Ông khác. Ông nhìn chững chạc hơn cả đàn ông ba mươi. Dù là có hơi chút nghịch ngợm nhưng tôi biết tính ông mà. Mà ông nói xem tôi phải làm sao?
- Nó đẹp trai không?
- Cũng được. Đang học đại học kinh tế. Cũng xin số điện thoại của tôi rồi nhắn tin suốt ngày à. Khó nghĩ quá.
- Thì có sao đâu? Thế càng cho thấy cái độ dễ thương của bà.
- Nhưng tôi không thích nó.
- Thế bà có bạn trai rồi à?
- Làm gì có?
- Thế đang để ý ai à?
- ..............
- Vậy thì kệ nó đi. Đưa đây tôi chặn số nó cho.
Rồi chả chờ chị đồng ý. Hắn cướp luôn điện thoại chị cầm trên tay hỏi chị số nó là số nào rồi đưa luôn vào Black List. Dám cua chị à? Quên đi. Bước qua xác hắn đã. Hắn chả an tâm giao một người con gái dễ thương thế này cho bất kỳ thằng đàn ông mà bị chị gọi là “thằng bé” cả. Chị tuy nhiều tuổi nhưng tính khí còn con nít. Quen thêm “thằng bé” nữa nó thành ra tình yêu con nít mất. Chị thấy những hành động hắn làm thì cười tít mắt. Chả hiểu sao lại vui thế nữa. Hắn đi tới gần hai giờ thì về. Chào chị với bác tài xuống xe vào quán làm việc.
Sáng hôm sau hắn dậy tắm thật sớm. Dù gì cũng là ngày thi mà. Xem xem có may mắn tý nào không đã. Hắn bước vào trường thấy trên bảng thông báo dán đề cương ôn thi môn tin học căn bản. 50 câu trắc nghiệm mà đề cương có hai trăm câu. Hắn cùng bọn bạn chen chúc ngồi đọc rồi ghi chép. Chỉ có hắn là chả ghi gì. Đọc lướt qua một lần rồi nhớ được gì thì nhớ. Không nhớ được thì bỏ. Thế mà môn ấy hắn thi cũng được 8 điểm. Chính hắn còn chả tin vào mắt mình.
Những môn hắn ghét nhất thì hắn cũng được sáu bảy điểm. Không làm được thì cả bọn cũng copy bài của nhau. Chả cần biết đúng hay sai. Có cái chép cho đầy trang giấy là thấy vui vui rồi. Toán cao cấp cái môn hắn ghét thế mà cũng được 5 điểm rưỡi. Mừng muốn khóc. Chỉ có điều hắn không ngờ tới hai môn hắn rớt lại đúng hai môn hắn học được nhất. Chính trị và Anh văn. Nhục không để đâu cho hết. Cũng may trưởng khoa cho thi lại, vì số học sinh rớt tới...80 phần trăm. Nhưng hắn không thèm thi lại môn chính trị. Hắn kệ, không qua thì thôi. Tại hắn ghét cái đề thi hôm ấy. Hắn bảo vệ quan điểm của hắn cho là đúng. Nhưng trên cương vị pháp luật lại cho là sai. Rồi Luật này nó dính lấy Luật kia. Hắn ức chế. Cũng ghét luôn cái bộ Luật Việt Nam quá nhiều lỗ hổng và rườm rà từ đó.
* * *
Suốt những ngày thi hắn xin anh Hường làm có bốn tiếng buổi tối vì phải thi cả ngày nên má Kim với anh Hường