Truyện tình yêu - Yêu Hay Thương Hại ! Thất Bại Hay Chơi Dại !
Khỉ đuôi dài [OFF] Quản trị viên View:
nên nhìn cũng còn khá mệt mỏi. Hắn tiến tới chào chị rồi ngồi ghế đối diện chị.
- Sao rồi? Quen phòng chưa em?- Chị bỏ tờ báo xuống nhìn hắn hỏi.
- Dạ quen rồi chị. Em thế nào cũng được mà.- Hắn cười cười.
- Ừ em chịu khó ở đây coi quán cho chị nhé. Thế em uống gì?
- Cho em ly cafe đá đi chị.
- Ừ chờ chị tý.
Chị ngoắc tay gọi thằng phục vụ trong khu rồi bảo nó order một ly cafe cho hắn.
- Em thấy quán chị thế nào?- Chị hỏi hắn.
- Đẹp quá chị ạ. Nhìn như mấy căn nhà ở Hội An ấy.
- Thì anh Ng cố tình thiết kế theo phong cách nhà cổ ở Hội An mà. Em thấy cái ngói kia có lạ không? Hồi làm Nét Việt này anh Ng mua ba xe tải lớn chở ngói này ngoài Hội An vào đấy. Hết kha khá đấy. Vậy mà vào tới đây thì còn đúng một xe. Bể hết sạch.
- .............- Hắn cảm thán, đúng là đại gia ăn chơi quá.
- Thế em muốn làm luôn hay nghỉ ngơi vài ngày?- Chị quay lại vấn đề chính.
- Dạ chắc chị cho em xin nghỉ hai ba ngày để lấy lại tinh thần một xíu ạ. Hôm qua em hơi mệt mỏi.
- Ừ cũng được. Thế chuyện học tập của em thế nào?
- Em cũng chưa biết nữa. Chưa có lịch học chị ạ.
- Ừ thế để từ từ cũng được. Mà Cường này, em cũng biết rồi đấy. Chị không muốn em vào đây với danh nghĩa người nhà. Chị muốn em có thể tự thể hiện khả năng của mình cho mọi người thấy. Chị tin là em sẽ làm được.
- Chị an tâm ạ. Em đã chấp nhận sang đây là em có đủ quyết tâm và đủ tự tin để làm việc. Dù em biết giai đoạn đầu có khó khăn nhưng qua rồi em tin là em không làm chị thất vọng.
- Tốt lắm. Cố gắng nhé em.
Hai chị em nói chuyện thêm một lúc nữa. Chị hướng dẫn cho hắn các khu của quán. Rồi chỉ hắn chỗ ăn cơm. Hắn uống hết ly cafe hai chị em cũng chào nhau rồi hắn vào lại phòng. Giờ có ngủ thêm chắc cũng không được. Hắn đi ra ngoài. Nhắn tin cho chị.
- Bà đang ở đâu?
- Ở Thới An.
- Cái gì mà ở Thới An?
- À quên chưa nói với ông. Tôi mới được điều đi xe 62 rồi. Không được đi xe số 7 nữa.
- Giỡn mặt tôi à? Thế xe 62 đi tuyến nào?
- Bến xe quận 8- Thới An. Đi chơi không?
- Đi. Chờ tý đi. Tôi bắt xe xuống. Có đi qua 3-2 không?
- Có. Đi Đầm Sen mà. Ông xuống đi. Chờ tôi ở Nguyễn Tri Phương. Chắc ông tới tôi cũng gần tới.
Hắn bắt xe số 7 thẳng xuống Nguyễn Tri Phương. Tự dưng chị lại bị chuyển đi là cái thế nào? Mấy thằng điều hành chết bầm chết dẫm. Hắn nóng. Hắn chỉ muốn chị đi xe số 7 thôi. Còn có thể gặp nhau thường xuyên được. Giờ lại điều chị đi thế nay. Phải chăng là ý trời. Không muốn cho hắn và chị gần nhau?
Hắn theo sự hướng dẫn của chị xuống xe ở gần ngã sáu Nguyễn Tri Phương với Ngô Gia Tự. Chờ mất nửa tiếng đồng hồ chị mới tới. Xe bus này nó nhỏ hơn xe số 7 của chị. Khách lại đông hơn tuyến số 7.. Cũng may giờ này hơi ít khách nên hắn còn có chỗ ngồi. Gặp hắn chị cười gượng gạo làm hắn thấy khó chịu.
- Tại sao chuyển tuyến lại không nói tôi biết?
- Tại quên. Hi hi.
- Vậy sao lại chuyển tuyến?- Hắn bắt đầu bực mình.
- Tôi xin chuyển đó. Tại xe này gầ