Truyện tình yêu - Yêu Hay Thương Hại ! Thất Bại Hay Chơi Dại !
Khỉ đuôi dài [OFF] Quản trị viên View:
làm.
- Ai la mày thằng kia? Chị là chị dạy dỗ mày chứ bộ.- Chị Bo ngồi trên cầu thang nói với xuống.
- Dạ dạ. Em biết rồi ạ. Hi hi. Cô cho con xin tiền của ba con gửi ạ.
Cô H đếm tiền rồi đưa cho hắn. Hắn chẳng để ý nhét luôn vào túi quần rồi ra về. Ngồi lên xe bus hắn mới mang tiền ra đếm. Cái thế nào lại thấy dư ra hai trăm ngàn. Hắn thở dài biết cô thương hắn. Cho hắn thêm ít tiền để ăn uống. Cô không dám cho trước mặt. Toàn phải giấu diếm cho hắn vì sợ chị Bo với chú Hiệp biết. Chị Hằng và cô là thế. Rất hay giấu diếm cho hắn tiền. Chỉ sợ hắn không sống được ở Sài Gòn. Còn chú Hiệp với chị Bo thì muốn hắn tự mình phải sống cực khổ để tự vươn lên với cuộc sống. Tình cảm chị và chú dành cho hắn không phải bằng tiền, mà bằng lời nói và sự vô tình.
Hắn bắt xe thẳng xuống trường. Giờ này mới gần 2 giờ chiều. Chắc vẫn đóng học phí được. Hắn vừa vào cổng trường đã thấy phòng giáo vụ chật ních sinh viên. Tranh nhau đóng tiền. Hắn thản nhiên ngồi chờ. Gặp tụi bạn có vài đứa trong lớp. Ngồi nói chuyện một tý cũng tới lượt mình đóng tiền. Hắn đóng xong rồi lại bắt xe thẳng lên Gò Vấp. Mấy ngày rồi chưa được gặp em. Chả biết em thế nào. Từ hôm em nói em yêu hắn. Hắn lại thấy ngại ngại. Nên lần này lên hắn nhắn tin trước cho em. Cả thàng hắn được có hai ngày off, nên hắn tranh thủ làm được gì là phải làm liền. Không muốn để tới ngày hôm sau. Sợ sinh ra cái tính lười biếng.
Trên đường đi bộ vào nhà em. Hắn có gặp mấy người bán trái cây dạo. Lại hứng lên mua cho tụi con gái ít trái cây. Cũng y như hồi hắn quen Quỳnh. Hắn không thích đi tay không vào phòng người ta. Lần này hắn mua toàn xoài. Cho tụi nó ăn chảy nước mắt chơi. Lững thững đi vào phòng em. Lại gặp ánh mắt soi mói của mấy thằng dân quân. Hắn kệ chả thèm để ý. Hắn gõ cửa rồi bước luôn vào phòng khi em ra mở cửa. Hôm nay em khác hơn hôm trước. Đã chịu nhìn hắn mà cười cười. Hắn cũng không muốn tạo khoảng cách với em. Một khi đã xác định đến với em thì hắn chả ngại thể hiện tình cảm với em. Hắn đưa cho em giỏ xoài rồi bảo em rửa đi cho mọi người ăn. Nhìn vào trong giường thấy cả bọn đang tụ tập đánh bài.
Đúng là con gái. Rảnh rỗi sinh nông nổi. Phòng vừa đủ bốn tay. Hèn chi làm hội bài vui vẻ thế.
- Ông Cường vào quỳ thay cho con Hiền đi. Nó quỳ nãy giờ rồi đấy.- Nhỏ Hồng xinh nhất phòng lên tiếng.
- Mấy bà lại bắt nạt Hiền thế cơ à? Được. Để tôi. Tôi cho mấy bà nát gối. Hiền, gọt xoài lẹ rồi vào đây với anh.- Hắn gọi với theo em khi thấy em đang mân mê gọt mấy trái xoài.
- Ừ, chờ em tý.- Em đáp gọn lỏn.
- Ừ với ai thế?- Hắn trừng mắt.
- Dạ...... em biết rồi.- Em lè lưỡi kéo dài chữ “Dạ”.
Hắn ghét nhất người yêu mình nói chuyện với mình mà “Ừ” hay nói trống không. Nghe nó ngứa tai làm sao vậy. Hắn thấy mát lòng mát dạ khi em chịu sửa cách nói chuyện. Biết là chưa thể sửa ngay được. Nhưng từ từ cũng quen thôi. Hắn nhảy luôn tấm nệm của mấy con nhỏ dùng để ngủ. Lao vào hội bài với tụi nó. Hùng dũng như một anh hùng.
Hiền gọt xoài xong cũn