ng cô thì phải nói là...phiền...xung quanh đây lấy đâu ra nước mà rửa ráy, tắm gội.
Mình kéo nhẹ tay cô rồi thì thầm vào tai:
-Cô ơ, ngồi dậy...con..._Mình ấp úng rất nhỏ.
Cô nghe thấy tiếng mình thì từ từ ngồi thẳng dậy và nhích người lên tẹo rồi từ từ chuyển hẳn cơ thể ra khỏi mình ngồi xuống ngay chỗ mà lúc đầu khi mới tới cô đã ngồi.
Lúc cô vừa mới nhích người dần dần lên thì con chym bé nhỏ của mình từ từ rời ra khỏi bím cô cùng theo với thứ dung dịch...tuy ánh sáng không được hẳn hoi lắm nhưng mình có thể hình dung ra thứ nước màu trắng ấy đang chảy theo đường xuống phần biều dái của mình...mình liếc thấy bím cô ướt đẫm, những sợi lông xung quanh bị dính thứ nước ấy rất nhiều khiến chúng cứ nằm lộn xộn và lung tung ben hết cả.
Cô sau khi đã ngồi xuống bên cạnh mình thì ngay lập tức, cô với tay tới cái giỏ sách và rút ra...một bịch khăn giấy, lấy năm tờ vì mình nghe cô rút tới năm lần xoẹt xoẹt...rồi từ từ đặt bịch khăn giấy vào giữa hai người.
Cô chìa ra 2 tấm, đưa cho mình cùng với cái nhìn hiều dịu và một nụ cười mỉm...
Đoạn cô dùng khăn giấy lau phần trán đang ướt đẫm mồ hôi khiến cho mai tóc có phần thít vào da mặt, cô lau cổ, tay chân, ngực...và cuối cùng là lau bím...
Cô lấy một tờ giấy mới, trải nhẹ ra và từ từ nhích người dậy, đưa tay đến gần bím, cô xoa đều quanh hai mép thịt,
cố gắng dùng ngón tay chọt nhẹ phần khăn giấy vào sâu bên trong và nguấy khẽ...Rồi sau đó dùng tờ khác lau phần bên ngoài!
Mình thì sau khi nhận được khăn giấy từ cô thì nhanh chóng vệ sinh cơ thể và thằng nhỏ thật nhanh...mình sợ thứ ấy dính vào người mình...thật sự là không thích tí nào.
Sau khi lau xong mình và cô có thoáng nhìn nhau, cô bắt thóp được ánh mắt mình một cách khá gượng gạo.
Đoạn chẳng nói gì, cô từ từ đứng lên và nhanh chóng mặc quần áo lại, từ chiếc quần chip đang vất vưởng trong cái váy công sở, cho tới chiếc áo sơ mi và cả chiếc áo ngực vải ren đen mảnh, loáng sau cô đã chỉnh tề lại như cũ.
Thật sự thì mình khá bất ngờ vì hành động quá nhanh ấy của cô, mình muốn...muốn thêm nữa... thêm nhiều nữa chứ chưa muốn dừng lại như thế đâu...mình thật sự chưa thỏa mãn...
Nhưng biết sao được, cô đã quyết định như vậy nên mình đành phải xuôi theo...
Mình thở dài rồi cũng nhỏm dậy mặc lại quần áo trong khi đã thấy bóng cô đứng cạnh ghế, tay cầm giỏ xách nhìn mình như chờ đợi...
Xong xuôi tất cả, mình từ từ ngồi lại ghế trước ánh mắt ngạc nhiên của cô, mình nói khẽ:
-Từ từ, lát rồi về cũng được cô...ngồi hóng mát xíu đi!_Mình nói mà tay không quên ngó qua cái đồng hồ, chỉ mới 9 giờ hơn...
-Ừm, vậy cũng được!_Cô cười rồi gật đầu ngồi xuống.
-Cô...cô đói hông???_Mình quay sang nhìn mắt cô rồi hỏi.
-Không, lúc nãy cô ăn rồi mà,còn được ăn cá viên chiên nữa, có gì đâu mà đói!Bộ con đói à???_Cô trả lời.
-Dạ không!Con bình thường..._Mình cười gượng.
Chợt không khí im lặng như bao trùm tất cả, mình và cô nhìn về hai hướng khác nhau và theo đuổi những suy nghĩ riêng.