chuẩn bị rất lâu rồi. Tôi đứng nhìn mình trước gương. Khuôn mặt tôi khác xa khi đeo kính. Tôi có 1 đôi mắt rất đep, quả thật rất đẹp. Tôi không thể ngờ là mình xinh đẹp hẳn sau khi bỏ kính ra.
- Đêm qua em đã suy nghĩ, chị đeo kính áp tròng luôn đi! Em không muốn ai cũng xem chị là người xấu xí.- Bảo nói, tôi cảm thấy trong chuyện này có trắc ẩn gì đó, quả thật, tôi không nghĩ như vậy vì nó rất ghét ai nhìn thấy mắt tôi. Tôi chép miệng:
- Nhưng chị vẫn muốn mình xấu xí.- Tôi đưa tay vào mắt lấy kính áp tròng ra.Đơn giản tôi không muốn bon chen. Tôi chu môi 1 cái nhìn mình trong gương khi đeo kính cận, cũng đáng yêu mà! Bảo quay đầu ra cửa phòng, Phong đang đứng dựa vào tường khoanh tay. Thằng em tôi cười:
- Đứng ngoài đã lâu sao còn không lộ diện sớm?
- Lộ diện làm gì? Nực cười!- Phong đi thẳng ra phòng bếp lấy chai nước trên bàn rót ra ly rồi uống. Tôi xua tay:
- Bảo! Mặc kệ anh ta đi. Anh ta càng lúc càng quái gỡ.
- Tốt nhất chị không nên hâm mộ hay dính líu đến tên này!- Nó hăm he tôi rồi xách ba lô đi ra ngoài, có lẽ là đến công ty hoặc quán cafe nào đó.
……………………………………………………………………………………………….
Sau khi đã mang ti vi đi sửa, tôi bật ti vi lên xem. Họ đang tuyển chọn vai nữ chính trong phim mới của Phong thay vì là Thảo Nhi, cô ta cũng phải thi tuyển. Họ yêu cầu diễn xuất tốt, khuôn mặt đáng yêu, đặt biệt là diễn xuất qua…mắt. Đột nhiên tôi muốn tham gia để đổi đời. Tôi nhìn Phong đang ngồi trên ghế sô pha đối diện:
- Nội dung phim ra sao vậy?
- Cô hỏi làm gì? Định thi à?- Anh ta liếc mắt.
- A… không có… định hỏi vậy thôi mà!- Tôi cười giã lã.
- Không biết lượng sức!
Tôi cố kiềm chế cảm xúc hỏi anh lần nữa:
- Chẳng phải anh nói ai cũng có thể làm diễn viên sao?- Tôi mở to mắt nhìn thần tượng của mình.
- Cô làm ơn tỉnh lại cái đi. Đó là kịch bản chương trình, tôi không nói như vậy cho bị anti hay sao? Nhìn cô đi, mắt bình thường, mũi bình thường, miệng bình thường, có gì đặc sắc mà đòi làm diễn viên.- Anh ta, à không hắn ta vênh váo. Tôi chỉ còn biết mếu máo nhìn hắn. Hình tượng 1 perfect man của tôi đã sụp đổ từ đấy.
- Tôi nhất định sẽ đậu!- Tôi gật đầu chắc nịch. Hắn nhìn tôi khinh khỉnh.
Tôi sẽ làm hắn sáng mắt ra. Còn bây giờ, lên kế hoạch trả thù trước khi hắn tháo chạy khỏi ngôi nhà này. Hehehe
Chương 4: Kế hoạch trả thù. . .
- Anh đau bụng à? Tôi cũng đau, đợi tôi chút nhé!- Tôi đắc ý ngồi trên toilet cười khoái chí.
………………………………………………………………………………………………….
Tôi vào bếp nấu vài món ăn Thuận Bảo thích, đầu óc nghĩ vu vơ, có nên cà nhuyễn thuốc sổ cho vào thức ăn hay không? Rất có thể tôi và thằng em sẽ ăn trúng. Thật không thể ngờ, từ 1 crazy fan trở thành 1 anti fan nhanh đến như vậy. Nhưng mọi người thấy đó: hống hách, chảnh chọe, sai khiến ân nhân như con ở, chữi bậy, blah blah…. Tái bút: phá hoại tài sản vô giá là chiếc ti vi, làm tổn thương lòng tự trọng mong manh dễ vỡ của đứa con gái. ==” *hơi nhiều*. Tôi quyết định, không mạo hiểm